Triệu Nguyệt thức trắng đêm làm thêm giờ, so sánh tất cả những viên đ/á mang về từ hiện trường nhưng không có viên nào khớp cả.
Không tìm thấy hung khí.
Lưu Dương quyết đoán: “Cử thêm một đội đến hiện trường vụ án, so sánh ngay tại chỗ, hòn đ/á nào cũng có thể là hung khí. Đồng thời dồn sức truy nã Triệu Kim Minh trên toàn thành phố, sống phải thấy người, ch*t phải thấy x/á/c.”
Lão Trương cũng đến hiện trường, cả ngày mệt mỏi đ/au lưng mỏi gối nhưng vẫn không tìm ra hung khí.
Triệu Kim Minh cũng như bốc hơi khỏi thế gian, không để lại dấu vết nào.
Lưu Dương lại triệu tập Lưu Tĩnh đến.
Vẻ mặt Lưu Tĩnh rất tiều tụy, trông hoảng hốt: “Cảnh sát, nhà chúng tôi làm ăn lớn như thế, sao có thể gi*t người được? Các anh nhầm rồi đúng không?”
Lưu Dương bình tĩnh nhìn cô: “Hiện tại chúng tôi chỉ đang nghi ngờ, cô không cần quá sợ hãi. Cô thử nghĩ xem, bình thường Triệu Kim Minh thích đến đâu, hắn có khả năng trốn ở nơi nào nhất?”
Lưu Tĩnh lắc đầu: “Tôi cũng không biết nữa. Anh ấy chẳng nói gì với tôi cả, ngoài việc đến khu rừng ra, thường anh ấy chỉ ở nhà hàng bàn chuyện làm ăn hoặc đến quán bar uống rư/ợu với mọi người.”
Lão Trương đột nhiên hỏi cô: “Cô có quen Nghiêm Dân không?”
Vẻ mặt của Lưu Tĩnh trở nên hoảng lo/ạn, ánh mắt đảo đi nơi khác: “Không quen.”
Lão Trương và Lưu Dương nhìn nhau: Lưu Tĩnh đang nói dối.
Khi Lưu Tĩnh vừa bước vào, ông đã ngửi thấy mùi đồ nướng trên người cô.
Lúc sáng khi Lưu Tĩnh đến, trên người cô chưa có mùi này.
Rất đặc trưng, là mùi vị từ quán nướng của Nghiêm Dân, lão Trương chỉ cần ngửi qua là nhận ra.
Ông nhìn Lưu Tĩnh nói: 'Người phụ nữ mà chồng cô bị tình nghi s/át h/ại chính là vợ của Nghiêm Dân.”
Trên mặt Lưu Tĩnh không có vẻ là ngạc nhiên, chủ yếu là sự né tránh.
Cô ta bắt đầu bồn chồn và bứt rứt: “Cảnh sát, nếu không có việc gì thì tôi phải về nhà rồi.”
“Lưu Tĩnh, nếu hiện tại cô đang bị đe dọa, nhất định phải thông báo kịp thời cho chúng tôi, chúng tôi có thể giúp cô.” Lão Trương nhắc nhở cô ta.
Lưu Tĩnh gật đầu, vội vã rời đi.
Lão Trương không hiểu tại sao Lưu Tĩnh nói dối, bèn yêu cầu Lưu Dương cử người theo dõi cô.
Lưu Dương hỏi lão Trương: “Lão Trương, anh nghĩ việc Triệu Kim Minh mất tích có liên quan đến Nghiêm Dân?”
Lão Trương gật đầu: “Vừa rồi tôi đưa ra suy đoán, Vương Mỹ Phương bị Triệu Kim Minh đẩy xuống vách đ/á và s/át h/ại. Nghiêm Dân biết chuyện này từ đầu, định tống tiền Triệu Kim Minh nên đã b/ắt c/óc hắn, sau đó tìm Lưu Tĩnh đòi bồi thường.”