Sau khi kết thúc một dự án, công việc nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Nhưng để gặp sếp trong những tình huống khó xử, mỗi lần tan làm đều vào nhà sinh xem xong một đoạn video phân tích chi tiết rồi mới đi.

Đúng vậy, gần đây việc phó với Tạ Cẩn cứ trò mèo vờn chuột vậy.

Gặp nhau ở phòng pha trà, qua chỗ khác đi.

Ở căng trông bưng khay ăn bước qua cách hai dãy bàn.

Khi báo cáo công việc túc, còn đùa giỡn nữa.

Tôi sếp lấy cớ quấy rối trên để sa tôi.

Nào ngờ hôm Tạ Cẩn làm giờ.

Cuối cùng kịp vào máy, nhìn kỹ thì ôi chao, sếp ở trong.

Tôi lập tức vẫy tay: “Thôi, các anh chị đi đi, đợi chuyến sau.”

Đồng thắc mắc: “Trong vẫn còn chỗ mà?”

Cửa máy từ từ đóng tôi.

Ai ngờ Tạ Cẩn giơ tay ra.

Cửa lại mở ra.

Rồi giọng trầm anh lên: “Vào đi.”

Lời sếp, dám nghe.

Tôi liền nhảy vào máy, vào góc, cố hạ hiện diện bản thân.

Tiếng “ting” báo đến.

Tôi định bước ra thì Tạ Cẩn gọi lại:

“Kỳ Bái Vân,” Anh hít sâu một hơi, cần phải vậy.”

“Chuyện trước, để ý nữa, coi nó đã qua rồi, cứ đây là được.”

Nhìn bóng lưng anh khuất trong lòng chầm chậm lên một hỏi.

Không anh anh xong.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm