Tôi dùng tên người khác, bí hộ nơi từng chứa ký ức giữa hai chúng tôi.
Tôi lần nữa sửa sang phòng con từng tháo dỡ.
Như thể, Beta xinh đẹp kịp chào đời ấy... nào đó quay về sống phòng này.
Tôi trốn đó, qua ngày, lặp đi lặp những ký ức giữa chúng tôi.
Tôi nhớ lần đầu tiên gặp vào mùa hè rực rỡ.
Em cúi đầu bước đi phía còn Giang Phong thì mỉm cười rạng bước theo sau.
Nhà họ Giang họ Cố chúng bạn nối giao từ đời vậy chúng quen biết từ nhỏ.
Cậu ta thông minh, kiêu ngạo, luôn vượt trội hơn mọi nhưng giờ thèm liếc nhìn lấy cái.
Tôi những thấy cậu ta đáng gh/ét, mà ngược còn nảy hứng thú mãnh cậu ta.
Nhưng hai Alpha... kết quả, nên cố gắng kìm nén tình cảm mình.
Thứ cậu ta thích, muốn cư/ớp.
Và lần này, tượng tranh giành chính Beta – Chu.
Tôi mưu khiến hai người họ rẽ, rồi nhân lúc yếu lòng mà em ấy.
Tôi em rất nhiều, rất hoa hồng.
Đủ mọi màu sắc, mọi giống loài, mọi ý nghĩa — tất cả những lời tình.
Bởi mùi hương pheromone Giang Phong... mùi hoa hồng.
Chỉ là, ngờ…
Dù tính toán kỹ hết lần này đến lần khác, cuối cùng, luôn cả trái mình trao đi.
Thật ra điều mà biết:
Sau khi em hiện ca phẫu cải tạo tuyến cấy phôi th/ai...
Trái tôi, đầu động.
Khi tham gia vào mọi khâu chuẩn để đón con chào đời, khi nhìn thấy vết s/ẹo mảnh thân g/ầy gò em những phản ứng th/ai nghén dữ dội...
Trái tôi, đắm chìm.
Khi đọc những dòng sẻ đ/au đớn từ khoản phụ em Weibo, khi phát hiện em biến mất dấu vết...
Trái tôi, nát.
Tôi toàn, triệt để, Chu.
Khi mà em ấy… còn nữa.