Bùi Kim ngồi thẳng dậy như con nghẹo đờ về phía Giả bộ lạnh nhạt đáp: "Ừ."
Giỏi đóng kịch thật!
[Vợ đặc giải cho anh, chắc là yêu anh đi/ên cuồ/ng rồi! quá đ/âm ra thế đấy!]
Tôi tai trước tâm ồn ào của hắn.
[Má đỏ đáng yêu quá, muốn...]
Tay sờ lên gò má bỏng rẫy, óc váng, tôi bước từng bước ép sát Bùi Kim An. Ngồi lên ta.
Hắn trợn mắt kinh hai đôi mắt đối diện gườm nhau.
Tai tôi chợt tĩnh lặng.
"Tần Ô, cậu..."
"Cậu muốn sờ tôi không?"
Hai giọng nói hòa làm một.
Tôi kiêu khoe khoang: "Cô giáo bảo tôi tròn lắm! Con hiếm có dáng thế này..."
"Xem tình cảm mà dành cho tôi, cho sờ một cái đấy."
Tôi chúi vào tai ấy thì thầm: "Mấy tên cùng phòng không ở đây tớ mới cho sờ đó. nói cho ai!"
Mùi bạc hà thoang thoảng từ người Bùi Kim phảng phất thật dễ chịu.
Giọng ta khản đặc: "Ừ, riêng mình thôi."
Thế tôi ngất đi.