Cầm Tiền Kim Chủ Để Tán Trai

Chương 4

07/05/2024 09:27

4.

Tôi nhìn thấy hai chữ này, bối rối.

Anh sẽ không quên tôi quay phim ở nơi khác chứ?

“Đi đâu? Bây giờ tôi không ở Bắc Kinh.”

Trả lời xong, tôi còn phi thường săn sóc mà gọi một cuộc điện thoại qua, muốn trấn an một chút cảm xúc của đại lão.

Lại bị đại lão một giây cúp điện thoại.

Đại lão: “... Quên đi.”

Đại lão: “Không có việc gì, cậu bận rộn đi.”

Rõ ràng là có chuyện muốn nói, còn làm bộ như không có việc gì.

Tôi chậc chậc hai tiếng.

Xem ra lão đại nhà tôi còn rất ngây thơ

Dù sao cũng là thái giám, lần đầu tiên bao dưỡng chim hoàng yến, lộ ra một loại đáng yêu trúc trắc.

Lòng tôi sinh lòng thương hại, trả lời một câu ngọt ngào: “Yêu yêu.”

Tôi cất điện thoại đi, thấy Cố Thịnh cách đó không xa đang ho dữ dội.

Không phải là lúc quay cảnh nước bị cảm chứ?

Tôi cũng rất lo lắng cho Cố Thịnh, vạn nhất anh bị cảm, sẽ không có cơ bụng ướt sũng!

Sau đó tôi bị người trong đoàn làm phim mang đi, đi chào hỏi các diễn viên khác.

Sau khi gặp diễn viên lớn nhỏ trong đoàn làm phim, cuối cùng tôi cũng gặp được ảnh đế Cố Thịnh.

Cố Thịnh đang ở phòng nghỉ, đeo tai nghe không dây yên lặng ngồi ở góc tường, không biết đang nghe cái gì.

Xung quanh là mấy biên kịch đi theo đoàn làm phim, đang mồm năm miệng mười thảo luận cái gì đó.

Tôi nặn ra khuôn mặt tươi cười, chào hỏi với bọn họ: “Lần đầu gặp mặt, tôi là Mạc Ly, sinh viên năm nhất của Học viện Điện ảnh Bắc Kinh.”

Mấy biên kịch nhìn thấy mặt tôi, ánh mắt trong nháy mắt liền sáng lên, tranh nhau muốn bắt tay tôi.

Không ngờ Cố Thịnh đứng lên, giành trước một bước cầm tay tôi: “Xin chào, tôi là Cố Thịnh.”

Lực tay còn rất lớn.

Không thể không nói, Cố Thịnh nhân khí cao không phải là không có lý do.

Khuôn mặt đẹp mắt, cốt tướng cũng tinh xảo, tỉ lệ khá tốt.

Ngay cả một đôi tay đều khớp xươ/ng rõ ràng, trắng nõn thấy được mạch m/áu, rồi lại tràn ngập cảm giác lực lượng.

Cho nên lúc bắt tay Cố Thịnh, tôi thật sự nhịn không được…

Nhéo nhéo lòng bàn tay anh.

Ừm, quả nhiên lòng bàn tay ảnh đế cũng mềm a~

Khuôn mặt lạnh như băng của Cố Thịnh trong nháy mắt có chút cứng ngắc.

Tôi cười hắc hắc, chiếm tiện nghi xong lập tức rút lui, nhanh chóng thu tay về.

Không chú ý tới bên tai Cố Thịnh nổi lên một tia đỏ ửng.

Anh tựa hồ còn muốn nói cái gì với tôi, bất quá thật sự là quá nhiệt tình.

Tôi quay sang bắt chuyện với nhà biên kịch lớn.

Đại biên kịch là một người mê sắc đẹp, vừa nhìn thấy mặt tôi liền không dời mắt ra được, đưa tay muốn ôm bả vai tôi.

Tôi và anh ta vẫn duy trì khoảng cách khỏe mạnh, mới vừa hàn huyên hai câu, bỗng nhiên bị kéo lên.

Khung xươ/ng tôi nhẹ, anh xách tôi như xách gà con.

Cố Thịnh: “Đạo diễn, tôi và cậu Mạc ra ngoài nói vài câu.”

Tuy rằng đạo diễn tò mò, nhưng cũng không nói gì.

Tôi cứ như vậy bị Cố Thịnh nửa kéo nửa lôi ra ngoài.

Cố Thịnh đen mặt kéo tôi ra bên ngoài.

Đang là thời gian nghỉ ngơi, trong hành lang trống rỗng, chỉ có hai chúng tôi.

Anh hạ giọng, dùng một tư thế m/ập mờ thân mật đem ta để ở góc tường: “Biết tôi vì sao gọi cậu ra không?”

Tôi đặc biệt ngoan, gật đầu.

Vừa nhìn bộ dáng khó chịu này của anh, tôi lập tức hiểu được là chuyện gì xảy ra.

Tôi móc ra một bao th/uốc lá và bật lửa Trung Hoa: “Anh Cố Thịnh, anh nghiện th/uốc lá phải không?”

Cố Thịnh: “... Không phải.”

Ánh mắt Cố Thịnh nhìn tôi có chút khủng bố, đáy mắt cất giấu một cỗ ham muốn chiếm hữu vi diệu.

Lúc này tôi mới phát hiện hắn không phải tới tìm tôi mượn th/uốc lá.

Nhưng tình huống chiếm hữu này là như thế nào?

Chiếm hữu ai? Tôi?

Chắc chắn là không.

Hôm nay Cố Thịnh và tôi lần đầu tiên gặp mặt, cũng không thể nhất kiến chung tình với tôi chứ?

Đúng lúc này, Cố Thịnh lại nói.

Cậu đừng quá thân thiết với biên kịch Lý.

Tôi sửng sốt.

Tuy rằng Cố Thịnh chỉ nói ngắn gọn vài câu.

Nhưng đầu óc tôi xoay chuyển rất nhanh, lập tức hiểu được ý của hắn.

Tôi hiểu ý cười, vỗ vỗ bả vai Cố Thịnh: “Tôi cho rằng có chuyện gì? Thì ra là như vậy! Cố ảnh đế yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ không tới gần đạo diễn Lý nữa.”

Cố Thịnh thấy tôi đột nhiên tỉnh ngộ nhanh như vậy, dường như có chút không tin.

Tôi thật vất vả mới dỗ anh về phòng, sau đó liền khẩn cấp lấy điện thoại di động ra.

Đánh chữ tốc độ tay nhanh như tia chớp, thật nhanh cho nhà tôi đại lão gửi một loạt tin nhắn –

“Đậu má, nói cho anh biết một quả dưa lớn!”

“Kim chủ của Cố Thịnh hình như là một lão biên kịch hói đầu!!”

“Không hổ là ảnh đế, hy sinh thật sự là quá lớn! Tôi bắt đầu kính nể anh ta rồi.”

“A, không phụ lòng, tôi đối với hói đầu không có ý kiến ha, nếu như bảo bảo anh là hói đầu mà nói tôi tuyệt đối không có ý kiến~ yêu yêu moa moa.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
5 Tiểu Lỗi Chương 56
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm