Vạn Người Chê Đã Tự Do Rồi

Chương 18

04/06/2024 10:15

18

Khi tôi nhìn thấy Giang Nhất Minh h/oảng s/ợ quay lại bảo ai đó dừng ghi âm, tôi liền biết mình đã đoán đúng.

Chiêu này của hắn trước kia thật sự là lần nào cũng thành công.

Trước đây tôi chưa bao giờ nói chuyện gì về Giang gia ở bên ngoài, cho dù không có máy ảnh, tôi cũng lười nói với hắn, hơn nữa bố mẹ sẽ không cho phép tôi vạch trần thân phận và mối qu/an h/ệ của Giang Nhất Minh, nên đương nhiên là tôi không nói.

Nhưng một năm nay thật thoải mái, tôi cảm thấy thật vui khi không phải nhìn mặt hay đoán suy nghĩ của người khác.

Giang Nhất Minh hoảng lo/ạn như vậy có lẽ là do hắn đang nóng lòng, hắn vẫn đang quay một chương trình tạp kỹ, với sự nổi tiếng hiện tại có lẽ hắn đã có một nhiếp ảnh gia riêng để ghi hình các chương trình tạp kỹ trực tiếp nên đương nhiên sẽ luôn có người đi theo.

Tôi đang ở trong cửa, nhìn không rõ góc ngoài cửa, vừa rồi hẳn là có người đang núp sau lưng hắn.

Vẫn đang phát sóng trực tiếp.

Hắn tràn đầy tự tin cho rằng tôi sẽ không nhắc tới Giang gia, nhưng tôi không còn muốn làm một đứa con ngoan nữa, sau một năm không liên lạc, sự hiểu biết của họ đối với tôi chỉ dừng lại ở quá khứ.

Chỉ khi không quan tâm đến sự sống ch*t của người khác, mới có thể hạnh phúc.

Tôi căn bản không cần tiết lộ thân phận của Giang Nhất Minh, nếu lời vừa nói lan ra, sẽ có người bới móc sự chênh lệch tài nguyên rất lớn giữa tôi và Giang Nhất Minh, Giang gia có bao nhiêu người con trai và thân phận của Giang Nhất Minh.

Tôi không muốn để ý đến hắn, tự tìm đến.

Nhìn Giang Nhất Minh ở ngoài cửa, tôi cười khẽ: "Còn có người đang quay phim lại làm bộ như này, em đã lớn như vậy rồi sao còn ngây thơ như vậy, em trai?"

Tôi nhất quyết dùng danh xưng “em trai” để làm hắn gh/ê t/ởm ch*t.

Hắn quay lại và trừng mắt nhìn tôi, nhưng trong mắt tôi, hắn không có một chút u/y hi*p nào.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
5 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm