Thay Tỷ Tỷ Gả Vào Cung

Phiên ngoại 2

22/05/2024 10:33

Phiên ngoại Nhị hồng châu triền

1

Ta vẫn chưa hiểu.

Tiêu Nam Chúc lúc trước rốt cuộc vì sao phải làm hai chiếc khuyên tai.

Đúng vậy, chính là cái khuyên tai màu hồng kia, là hắn từng chút từng chút làm ra, tự tay mài hạt châu, tự tay làm khuôn đúc ra miếng vàng. Ngay cả tơ vàng chạm rỗng, cũng là tự mình mài ra từng sợi từng sợi.

Làm ơn, tôi chỉ có lỗ tai một bên, dù làm thế nào, cũng nên làm một cái mới đúng.

Làm hai cái, ta rất dễ hiểu lầm.

Nghe xong chất vấn của ta, kiêm Nam Chúc ủy khuất không chịu nổi.

“Ta muốn làm hai chiếc, có đôi có cặp hợp mới đi thành đôi.”

Hắn nhẹ nhàng hôn vành tai trái của tôi.

“Còn có thể thay đổi, ta rất chu đáo đó.”

Hắn đối với vành tai bị xỏ khuyên này, giống như có chấp niệm gì đó, mỗi khi làm chuyện kia, liền cắn không buông.

Ngày thường lại càng quá đáng động một chút là hôn lên......

Hết lần này tới lần khác ta vừa bị hắn làm vừa bị hắn liếm, cả người đều đỏ đến không chịu nổi, nước mắt cũng dần phản xạ có điều kiện, chảy ra một chút.

Hắn càng thích trêu chọc ta như vậy.

Đôi hoa tai ở chỗ tỷ tỷ, đương nhiên không tiện lấy về.

Tiêu Nam Chúc liền thuận sườn núi lăn xuống, nói đây là một mảnh tâm ý hắn tặng cho tỷ tỷ.

Đối với ta, hắn muốn dùng san hô đỏ chất lượng tốt hơn mài hạt châu, dùng kỹ xảo thuần thục hơn đúc miếng vàng, chạm rỗng tơ vàng cũng muốn làm hình thức mới, còn muốn điêu khắc tên hai chúng ta vào đó…

Rốt cục có một ngày, hắn thần thần bí bí đưa ta tới Thái Tử điện.

Ánh trăng theo song cửa sổ trút xuống trên người hắn, tôn lên khí chất của hắn càng thêm ôn hòa cùng mềm mại.

Chỉ là động tác của hắn cứng rắn trái ngược hoàn toàn.

Chơi đùa đủ rồi, hắn lấy tay nắm vành tai phải.

Điểm nhỏ kia dưới ánh trăng óng ánh lại trắng nõn, ta hơi thở dốc, định thần nhìn lại, cả kinh thiếu chút nữa ngã xuống giường.

“Tiêu Nam Chúc, ngươi muốn hại ch*t ta sao?”

“Ta ngày mai khẳng định lại bị đám lão thần kia m/ắng Họa Quốc Yêu Hậu!”

Ở trong mắt đám lão thần kia, đây cũng không phải là tiểu tình thú gì.

Đây là đại sự thương tổn long thể hoàng đế, liên quan đến giang sơn xã tắc.

“Ta xem ai dám, dám nói một chữ "không", ta liền nửa đêm lẻn vào nhà bọn họ, làm cho bọn họ một đôi đeo chơi.”

Vị đế vương trẻ tuổi ngây thơ vừa cười, vừa đeo khuyên tai hồng châu mới ra lò cho ta.

Ừm, nhìn thì tinh xảo chói mắt hơn đôi trước.

Hắn sờ tay ta, bảo ta cũng đeo lên cho hắn.

Ta không còn cách nào khác chỉ đành nghe lời Hoàng đế bệ hạ thôi.

Trán chạm nhau, khuyên tai rủ xuống quấn quanh tôi.

Trong không khí càng lúc càng khô nóng, hắn nhịn không được cười khẽ một tiếng.

“Thật tốt, như vậy lại có thể có đôi có cặp.”

Ta vòng eo hắn, cũng nhịn không được nở một nụ cười.

Giờ phút này, ta vô cùng chân thành ý thức được, người này thuộc về ta.

Hắn bị động tác của ta làm cho cứng đờ, gục đầu xuống, khuyên tai quấn ch/ặt hơn.

“A Ẩn, ngươi không biết, ta đã sớm muốn ở chỗ này…”

Lời nói chưa xong, dần dần ẩn vào trong hơi thở nóng rực.

Dây dưa, là số mệnh của đôi khuyên tai.

Cũng là số mệnh của chúng ta.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nuôi Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 24
Tôi là chim hoàng yến được Phí Độ bao nuôi. Cậy mình là một Omega cấp thấp có tỷ lệ mang thai gần như bằng 0, tôi chơi bạo hơn bất cứ ai. Sau khi châm lửa. Tôi đeo tai và đuôi chó bằng lông xù, người mềm nhũn, dùng cằm cọ vào hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé: “Phí Độ, em khó chịu quá.” “Đánh dấu em nhanh lên.” Phí Độ bị dụ dỗ đến phát điên. Một tay ôm eo tôi, đè tôi xuống bàn làm việc, giọng anh khàn đặc: “Bảo bối, sao em quyến rũ thế này?” “Sớm muộn gì chồng em cũng chết trên người em thôi.” Tôi nheo mắt lại, chẳng để tâm. Sau khi nghe tin Phí Độ sắp liên hôn, tôi dứt khoát ôm tiền bỏ trốn. Nhưng ai nói cho tôi biết… Không phải tôi là Omega cấp thấp ư? Vậy sao lại có thể mang thai được chứ?!
143.34 K

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Người Đàn Ông Hiền Lành Quyết Làm Liều Rồi

Chương 19
Lâm Nghiễn Sinh là một người thật thà, hiền lành. Anh sống bằng nghề bán chữ thư pháp, tự lo cho bản thân, chưa từng làm hại ai. Không may, anh bị lừa mất một khoản tiền lớn. Đến bước đường cùng, anh đành phải liên lạc với Tần Tuấn, người mà anh từng nuôi nấng nhiều năm. Ngày trước, anh và mẹ của Tần Tuấn đã từng đính hôn. Sau khi mẹ cậu qua đời vì bệnh, để lại đứa con trai còn nhỏ, Lâm Nghiễn Sinh mơ mơ hồ hồ nhận nuôi và chăm sóc cậu suốt nhiều năm. Cho đến năm Tần Tuấn thi đỗ thủ khoa đại học, người cha ruột giàu có của cậu mới tìm đến cửa… Hôm đó, anh nghe chính miệng Tần Tuấn nói với người kia: “Tôi chưa từng coi Lâm Nghiễn Sinh là cha mình.” Lâm Nghiễn Sinh đau lòng và phẫn uất, từ đó cắt đứt hoàn toàn quan hệ với cậu. Nhiều năm trôi qua. Tần Tuấn giờ đã trưởng thành, trở thành một nhân vật có quyền lực và danh tiếng tại Dung Thành. Vào ngày mưa gió bão bùng, Lâm Nghiễn Sinh đến biệt thự Thiển Thủy Loan. Dù đã cầm ô, anh vẫn ướt sũng, chiếc áo sơ mi mỏng dính sát vào người, gần như trong suốt, anh thấy vô cùng lúng túng. Khi anh cúi xuống lau mắt kính, cửa mở. Anh mơ hồ nhìn thấy một bóng dáng cao lớn, đầy áp bức xuất hiện. Tần Tuấn lạnh nhạt lên tiếng: “Chú, lâu rồi không gặp.” Cậu chỉ liếc qua anh một cái rồi lập tức dời mắt đi, không thèm nhìn thẳng. Tiểu bạch nhãn lang, coi thường mình đây mà. Lâm Nghiễn Sinh nghĩ thầm. Nhưng Lâm Nghiễn Sinh vẫn bước vào nhà. Dù sao, anh đã không còn đường lui, chỉ có thể liều mình. – CP: Công khiết thụ không, thụ trước thẳng nam không khiết / Người thật thà nuôi lớn sói con sau đó bị đè lên tường mà “yêu thương” / Plot cẩu huyết thời chế độ cũ, nhắc trước, cảm thấy không hợp xin đừng đọc. Chủ đề: Biết ơn và báo đáp, tự lực tự cường, hiếu thảo với người lớn tuổi. Nhân vật chính: Tần Tuấn x Lâm Nghiễn Sinh Tóm tắt một câu: Chú ơi, xin cho cơn ác mộng và giấc mộng xuân của chú đều là con. Editor: Tủ Truyện Niên Hạ (Coolwithyou)
Boys Love
Đam Mỹ
Gương Vỡ Lại Lành
53