Tích tắc… Tích tắc…

Chuông phục vụ phòng VIP vang lên từ quầy bar, nhìn số phòng thì đúng là phòng của Hạ Kinh Trạch. Trình Đào nhìn tôi, tôi nhìn Trình Đào.

"Em không đi đâu, chị muốn đi thì tự đi đi!"

"Đi hay không?"

"...Em đi vậy"

Áp chế huyết thống đ/áng s/ợ thật đấy...

Cốc cốc

Đối diện Hạ Kinh Trạch, tôi chẳng biết nên mở lời thế nào.

May là anh ta lên tiếng trước:

"Em mở giúp anh cái máy tính đi"

"Vâng ạ" Tôi bước lên kiểm tra. Máy tính quán net khác nhà, cần nhập mật khẩu các thứ.

Hạ Kinh Trạch dạt người sang nhường chỗ. Khi tôi đang bấm máy, anh chợt gọi: "Trình Thành"

Tôi: "Dạ?"

"Em thiếu tiền lắm hả?"

Tôi: "Hả???"

Đầu óc chợt lóe lên, anh ta hiểu nhầm rồi! Vội vàng giải thích: "Không phải đâu sếp! Anh hiểu lầm rồi ạ!"

"Quán net này chị gái em mở, em qua phụ giúp thôi ạ"

Nghe xong, nếp nhăn giữa lông mày Hạ Kinh Trạch mới giãn ra:

"Anh tưởng công ty trả lương quá bèo cho em"

Tôi cười gượng. Lương thì không ít nhưng khối lượng công việc cũng kinh người thật.

"Sếp, xong rồi ạ"

"Không có gì nữa em về trước nhé?"

Sắp bước ra cửa, tôi chợt nhớ điều gì:

"Sếp ơi..."

Hạ Kinh Trạch: "Ừm? Gì thế?"

Tôi ngượng nghịu: "Chuyện hôm nay... sếp giữ kín giúp em được không ạ? Em không phải bi/ến th/ái đâu, toàn bị chị gái ép buộc..."

Hạ Kinh Trạch trầm ngâm. Tôi đứng tim chờ đợi, ánh mắt van nài.

Bỗng anh khẽ cười: "Xem đã"

Ý gì đây? Xem đã???

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm