"Bà Ba, thật nghiệp chướng, chuyện bà nhất định phải giúp đỡ tôi."
“Oán rất nặng, dân làng đều bị dọa hãi”.
Trong hang tối tăm, ngọn nến đỏ đang khắp nơi.
Những giọt nước sáp đỏ chảy khắp sàn qua như vũng m..áu.
Giữa hang bức được từ đ..á cao hơn mét, hiểu sao lại đầu.
Trên bàn thờ, hương hỏa dâng khá hưng vượng, đồ cúng lại thoang thoảng m..áu tanh.
Đó con rắn ch*t, m..áu gà trống, còn da thỏ bị l/ột sống.
Bà lão ở bên cạnh thoạt trông tóc bạc trắng, áo khoác màu xanh bàn chân nhỏ nhắn, bình kì lạ.
Đôi dường như bị bao bởi lớp m..ù trắng xóa mờ ảo, tối, rực sáng đỏ dưới ánh nến.
Người bà nội tôi.
Mọi gọi bà Ba, coi bói tiếng làng chúng tôi.
Đương sự Quý đàn trung niên khoảng hơn bốn mươi đến tìm gặp bà nội nói rằng, vài trước, con ta ch*t đuối sông.
Trước ch*t, biết mang bầu đứa con ai, th* th..ể hai mạng người.
Mấy hôm nay, nào mẹ thấy tiếng h..ồn m..a con mình về khóc.
Vì chuyện này, cha ta chịu đựng được, tr..eo c..ổ t..ự t*.
Mẹ thì bị dọa đến phát đi..ên.
Sau hỏi người, cuối tìm được đến chỗ bà tôi.
Nghe đẩy t..ài hóng chuyện.
Cả buổi, Quý nói chuyện, đều vợ trưởng làng đang nói.
Đang nói chuyện, bỗng nhiên phát bên cạnh chiếc t..ài bằng gỗ dày dặn.
Vì màu gần với hang lại được đặt góc, được đống nến vây xung quanh nên nhất thời ý.
Lúc này, thấy ván t..ài đang chuyển ta hãi đến mức ngồi phịch xuống đất và lớn kiềm chế được.
"Qu..an t..ài! Qu..an t..ài đậy kìa."
"Bà Ba, có... m..a!!!"
Giọng nói bà nội khàn khàn, chút lạnh lùng.
“Không chuyện sai m..a gõ cửa.”
"Có bà già ở gì?"
Nghe thấy t..ài được mở nhỏ từ bên thò ra.
Khi năm ăn như trinh nữ.
Đeo chiếc đai nịt bụng màu đỏ, hai bím tóc, trán còn nốt ruồi chu sa.
Chỉ trắng bệch, màu trắng xen lẫn màu xám, môi lại đỏ tươi lạ thường.
Vương Quý lại hãi lần nữa.
"Ahhhhhhhhh!!!"
Khi bà nội thấy trường như rất bất lực, về tôi.
"Ninh cháu lại tinh nghịch!"
Sau an ủi Quý nói: "Đừng sợ, cháu tôi, nó năm đến đứa trẻ con sao?"
Sai rồi, An An.
Chị Ninh.
"Đứa trẻ......?"
Vương Quý được lời này, chút dám tin.
Vợ trưởng làng nói: "Đúng đừng sợ. Đứa trẻ Ninh chút đặc biệt, lo ngại."
Vương Quý im lặng lúc dám ngước tôi, sau chút bất mãn.
Nói kháy: “Bé ngoan nhà ngủ t..ài?”
“Chắc phải bà đấy chứ?”
Ồ…. nếu nói như này, thực ra sai.
Cơ tôi, nửa sống nửa ch*t.
Phải dùng âm duy trì th..ối r..ữa.
Chiếc t..ài t..ài x..á..c ch*t.
Vốn t..ài thây m..a ngàn năm bà cư..ớp nó về, biến nó thành nôi tôi.
Về cương thi già đó... Hihi... vì s..át h..ại vô tội cách tùy bị bà nội gi*t ch*t, luyện thành đan, pha rư..ợu uống.
Nhưng bà nội gh/ét nhất ta gọi m..a.
Nghe trắng xám lóe tia đỏ, hung tợn Quý.
"Cháu ta gì, liên quan đến nhà anh?"
"Tốt hơn hết lo lắng con đi."
"Tôi thấy ấn đường màu đen, hai đỏ ngầu, bị ám, cực kỳ xui xẻo, ch*t sắp đến gần rồi!!!"
Một tiếng lạnh khiến Quý lại run vì hãi.