Anh ta nằm sấp ở dưới đất.
Lặng lẽ quan sát mọi thứ bên trong cửa nhà tôi.
Biết đâu còn nhìn thấy tôi đi lại trong phòng.
Tôi vội vàng nhắn tin cho 502.
【Hình như có người đang nằm sấp trước cửa nhà tôi, nhưng tôi không chắc, tôi cũng không nhìn thấy rõ, anh có thể nhìn từ mắt mèo nhà anh xem giúp tôi được không?】
Tôi cảm thấy sợ hãi vô cùng, tay gõ phím run lẩy bẩy.
Căn 502 đối diện với tôi.
Bên đó có thể nhìn thấy rõ tình hình trước cửa nhà tôi.
Nhưng vấn đề là ở đây.
Tối nay ngay cả trăng cũng không có, hành lang thì tối đen như mực, ngoài ánh đèn xanh
của biển chỉ lối thoát hiểm ra thì chẳng còn thứ gì khác chiếu sáng.
Tôi tiếp tục nhắn tin: 【Anh có nhìn thấy gì không? Hành lang tối quá, anh cẩn thận chút,
tuyệt đối đừng mở cửa, cũng đừng để anh ta phát hiện ra, không biết trước cửa là người hay thứ gì khác, nhưng anh tin tôi đi, trước cửa nhà tôi thực sự không ổn, nhất định đừng mở cửa.】
502 không trả lời tin nhắn ngay.
Mãi sau đó anh ấy mới trả lời tôi.
Anh ta nói: 【Quả thật có một người nằm đang nằm sấp dưới cửa nhà cô, tay anh ta còn cầm d/ao nữa.】
Tôi từ ống nhòm cửa nhà mình nhìn sang bên đối diện, ngoài một màu đen kịt và chút ánh sáng xanh ra thì chẳng nhìn thấy gì.
Hành lang tối thế này sao anh ta có thể nhìn thấy chi tiết như vậy, còn nhận ra cả việc anh ta đang cầm d/ao.
【Anh chắc không, sao anh nhìn thấy có d/ao?】
Bên kia ngập ngừng một lúc rồi trả lời:
【Trước cửa nhà anh có camera an ninh.】
Nhưng anh ta đã nói dối dây camera trước cửa nhà anh ta đã bị c/ắt đ/ứt, chính tôi đã c/ắt.