Gia Phu Yểu Điệu

Chương 12

12/04/2024 18:55

12.

Khi Hoa Sùng An bị xử tử, Tấn Dương trưởng công chúa đã đến tiễn ông đoạn đường cuối cùng.

Điều này khiến ta không thể hiểu được.

“Dù sao đi nữa cũng đã là mấy năm phu thê, ta tiễn hắn cũng là tận hết chút tình nghĩa cuối cùng.” Trưởng công chúa đã trả lời ta như vậy.

Kể từ sau khi Hoa Sùng An bị giam, thái độ của bà đối với ta đã dịu đi rất nhiều, có lẽ vì cuối cùng cô ấy cũng phát hiện ra “khắc phu” gì đó cũng đều là lời đồn.

Nghe Hoa Hàng Quân nói, cái ch*t của em trai hắn khi còn nhỏ phần lớn không tránh khỏi liên quan đến Hoa Sùng An, nhưng trưởng công chúa trên mặt chưa bao giờ điều tra kỹ càng, cũng không nhắc đến chuyện này.

Chắc vẫn là do một chút thể diện mà bà vẫn luôn kiên trì kia.

Nhưng bà là một trưởng bối miệng cứng lòng mềm, đặc biệt khi Trừng Ca nhi quấn lấy bà đòi bế, bà luôn lúng túng cúi xuống ôm.

Không sai, sau khi cuối cùng không cần ẩn mình dưới mắt Hoa Sùng An nữa, chưa đến nửa năm ta đã mang th/ai, lúc khai xuân đã hạ sinh Trừng Ca Nhi.

Trừng Ca Nhi có tính cách như ta, rất thích quậy phá, Hoa Hàng Quân lại không cho phép con bám theo ta nên con chỉ có thể tìm người khác chơi cùng.

Vì để tranh giành cháu trai, cha ta và Tấn Dương trưởng công chúa không ít lần giành đến đỏ mặt tía tai.

Nhưng người ngư ông đắc lợi, lại chính là Hoa Hàng Quân.

Ta bây giờ vô cùng hối h/ận vì câu nói năm đó “ch*t dưới hoa mẫu đơn”, bây giờ bị hắn học theo, dăm ba bữa lại phải giày vò một lần.

“Ta nói, chàng thật sự không sợ ta khắc phu sao?” Ta cười trêu chọc hắn.

“Không sao, nếu nàng khắc phu thì ta cứng mệnh, hai ta là một cặp trời sinh.” Hắn cũng cười khúc khích đem ta ôm vào lòng.

Ta mới không để vài câu yêu thương của hắn làm cho hồ đồ, đẩy hắn và nói: “Đừng tới nữa, còn làm nữa trời cũng sáng rồi.”

Hắn lại dỗ dành ta: “Một lần cuối cùng, Kiều Kiều, giúp ta lần nữa đi mà.”

“...”

Quên đi cha, niềm vui của cha không có cũng được.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
7 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm