1.

Năm thứ ba sau khi Lý Trạm bị xử b/ắn, cuộc đời tôi cũng đi đến hồi kết.

Tôi không định t/ự t* theo người yêu, chỉ là đếm nhầm số th/uốc ngủ. Thật sự tôi quá khao khát có một giấc ngủ thật ngon.

Nào ngờ, khi tỉnh dậy, tôi đã quay trở lại năm 2010.

Năm đó, ba tôi vẫn chưa phá sản, ai gặp ông ấy cũng phải kính cẩn gọi một tiếng, “Tổng giám đốc Cảnh”.

Năm đó, tôi vẫn còn là một cậu công tử vô tư lự, tiêu tiền như nước.

Năm đó, tôi chưa hề quen biết Lý Trạm.

Lý Trạm từng kể với tôi rằng, thời học cấp Ba, anh ấy học ở trường Thành Hoa. Một ngôi trường tồi tệ đến mức tôi chưa bao giờ nghe tên.

Khi đó, Lý Trạm ôm tôi, sau một trận triền miên thì uể oải hút th/uốc: “Sau lưng trường Thành Hoa có rất nhiều con hẻm tối. Anh thường đ/á/nh nhau ở đó, chưa thua bao giờ...”

Lý Trạm tuổi 30, sự sắc bén đã được anh ấy giấu đi, tính cách hoang dại và ngạo mạn đã ngấm vào từng thớ thịt. Vẻ hung hăng không còn lộ ra ngoài nữa, nói chuyện với ai cũng mang theo ba phần tươi cười. Đừng nói là đ/á/nh nhau, ngay cả lớn tiếng anh ấy cũng hiếm khi làm.

Lý Trạm tuổi 30 vừa mạnh mẽ, lại vừa ôn hòa. Những hành động bốc đồng, nông nổi dường như rất xa lạ với anh ấy.

Chúng tôi gặp nhau quá muộn, tôi chưa từng tham gia vào những năm tháng ngang tàng, hoang đường của anh ấy. Tôi không thể tưởng tượng nổi Lý Trạm 18 tuổi đ/á/nh nhau sẽ trông như thế nào. Tôi nói bằng một giọng khàn khàn: “Em muốn xem lắm.”

Lý Trạm cười lắc đầu, xoa xoa gáy tôi, rồi nói: “Thôi đi, sợ sẽ dọa cậu công tử bé bỏng này chạy mất đấy.”

Tôi không ngờ có ngày mình lại thực sự được nhìn thấy Lý Trạm 18 tuổi.

Đúng như lời anh ấy nói. Có lẽ anh ấy đ/á/nh nhau thật sự chưa thua bao giờ. Nhưng điều đó không có nghĩa là anh ấy không bị thương.

Tôi chỉ đến sau trường Thành Hoa để thử vận may, không ngờ lại nhặt được một “con” Lý Trạm đang bị thương trong hẻm. Đầu đinh, áo phông đen, quần thể thao.

Đến gần, tôi ngửi thấy mùi mồ hôi mặn chát, pha lẫn chút hương xà phòng nhạt. Lý Trạm ngồi dựa tường, bên cạnh chân là một thanh sắt, mắt nhắm nghiền, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội.

Có vẻ anh ấy vừa đ/á/nh nhau xong, vẫn chưa hoàn h/ồn.

Anh ấy lấy một điếu th/uốc, ngậm vào rồi ngẩng đầu lên. Ánh mắt vẫn còn vẻ hung tợn, bắt gặp ánh nhìn của tôi, giọng điệu không mấy thiện chí: “Mày nhìn cái gì?!”

Chậc, cũng hung dữ ra phết!

Tôi ngồi xổm xuống trước mặt anh ấy, mượn ánh trăng tỉ mỉ ngắm nhìn khuôn mặt anh ấy, rồi từ tốn nói: “Nhìn thì sao?”

Bỏ lại tôi ba năm. Ba năm không cho tôi một giấc ngủ ngon. Vậy mà tôi còn không được nhìn à?

Lý Trạm tưởng tôi đang khiêu khích, ánh mắt trở nên hung tợn: “Thằng oắt này muốn ăn đò/n à?”

Cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể lao đến cho tôi một trận nhừ tử.

Lý Trạm vừa cao to lại vừa dữ dằn, vẻ “không dễ chọc” như sắp dán lên trán. Nếu tôi thực sự 18 tuổi, có lẽ đã bị anh ấy dọa sợ. Nhưng tôi không phải 18.

Tôi 38 tuổi, là người vợ góa được Lý Trạm nâng niu trong lòng bàn tay suốt 10 năm. Anh ấy không dọa được tôi.

“Bị đ/á/nh bầm dập thế này rồi mà còn không ngoan.” Tôi không sợ ch*t, ấn ấn vào vết bầm tím bên khóe miệng anh ấy, “Đau không?”

“Mẹ kiếp!” Lý Trạm sững lại. Anh ấy phản ứng, nhíu mày gạt tay tôi ra: “Mày có bệ/nh à? Đừng có động chạm lung tung, cẩn thận ăn đò/n đấy!”

Tôi nhướn mày. Không vui rồi.

Ngày xưa, anh ấy chỉ muốn dính lấy tôi 24/24, giờ chạm vào một cái cũng không được à?

Lý Trạm vịn tường đứng dậy, khựng lại một chút, rồi đi khập khiễng về phía trước. Chân trái rõ ràng có vấn đề.

Tôi đỡ lấy anh ấy, hỏi: “Chân bị thương rồi à? Đi bệ/nh viện với tôi.”

Lý Trạm đẩy tôi ra, cảnh giác và hung hăng nói: “Đừng làm phiền tao, cút ngay!”

Tôi bị anh ấy hất ra, suýt ngã.

Tức quá hóa cười. Tôi bước nhanh đến, giữ ch/ặt vai Lý Trạm, ấn anh ấy vào tường, bóp mặt anh ấy rồi hôn lên, đi/ên cuồ/ng cắn x/é.

Giỏi đấy. Đánh nhau bị thương, lại không cho người khác lo. Hăm dọa tôi, đẩy tôi, m/ắng tôi. Miệng không nói được lời hay, vậy thì khỏi nói luôn. Hôn cho ngoan ra thì sẽ nghe lời thôi!

Lý Trạm quả thực đã ngoan hẳn. Anh ấy trợn tròn mắt, người cứng đờ, không thở nổi, mặt đỏ bừng.

Quên mất, anh ấy năm nay 18 tuổi, là một tên "lính mới" đến cả hôn cũng không biết. Sợ anh ấy nghẹt thở ch*t, tôi buông anh ấy ra, nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt anh ấy: “Thở đi.”

Lúc này, anh ấy mới thở một hơi thật sâu.

Tôi cười nhẹ: “Vừa nãy không phải hung hăng lắm sao? Dám hung lại câu nữa cho tôi nghe xem!”

Lý Trạm: “...”

Tôi nói: “Đi bệ/nh viện.”

Lý Trạm cứng cổ cãi: “Không đi.”

“Hả?” Tôi lại ghé sát hơn, đầu môi cọ nhẹ vào môi dưới của anh ấy.

Lý Trạm sợ hãi lùi lại, vừa yếu thế vừa cố tỏ ra hung hăng: “Mày mà còn giở trò, tao thật sự sẽ đ/á/nh mày đấy!”

Muốn đ/á/nh tôi thì ra tay đi. Hét lên làm gì?

Tôi nín cười, nói: “Đi bệ/nh viện nhé?”

Lý Trạm: “...”

Tôi đỡ anh ấy ra đường bắt xe, rồi từ tốn nói: “Sau này không được đ/á/nh nhau nữa. Thật sự phải đ/á/nh thì gọi tôi đi cùng.”

Lý Trạm cười khẩy: “Tao có quen biết gì mày đâu? Lại còn quản cả tao? Mày tưởng mày là ai?”

“Tôi tên là Cảnh Chiêu, là người đàn ông của cậu trong tương lai.” Tôi nghiêng đầu, liếc anh ấy một cái, “Còn dám lén lút đ/á/nh nhau nữa, tôi sẽ hôn cho nát môi cậu!”

Lý Trạm quay mặt đi, lẩm bẩm ch/ửi tôi: “Th/ần ki/nh.”

“Cậu nói gì?”

Lý Trạm mặt không cảm xúc, nói rất nhanh: “Tao không nói gì cả.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
5 Vào Hạ Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm