Sự Giúp Đỡ Chí Mạng

Chương 7

13/09/2024 10:36

7.

Thành tích và bình chọn hoa khôi đều bị tôi vứt lại một khoảng rất xa.

Thẩm Ngọc mặc dù đã quen việc lấp liếm, nhưng mấy ngày này cũng không thể giả vờ được nữa, cũng không lượn lờ nhiều trước mắt tôi.

Trình Dã càng là mỗi ngày đều ở sân thể thao luyện tập chạy bộ.

Ngoài cửa sổ mây đen mịt m/ù nhưng lại không có một chút gió nào.

Một cơn bão đang đến.

"Ầm!"

Trọng tài n/ổ sú/ng, cuộc thi 1.000 mét nam chính thức bắt đầu.

Cuộc thi 1.000 mét không gay cấn như những cuộc thi khác, rất nhanh sẽ có kết quả.

Ở vòng cuối cùng, Trình Dã và một sinh viên thể thao là những người duy nhất chạy phía trước.

Trình Dã đứng sau một vị trí.

Mắt của Thẩm Ngọc đảo một cái, không có ý tốt mà tiếp cận tôi.

"Sở Sở, cậu có muốn đi đến đích để cổ vũ cho Trình Dã không?"

Các cô gái khác nghe vậy, cười cợt phụ họa theo:

"Đúng đó đúng đó, có sự khích lệ của Giang Sở, nói không chừng Trình Dã thật sự có thể lấy được hạng nhất."

"Còn có thể vì lớp chúng ta giành thêm một huy chương vàng!"

Tôi đỏ mặt cúi đầu nắm lấy tay áo Thẩm Ngọc.

"Vậy cậu đi với tôi được không? Một mình tôi ngại lắm..."

Tôi cố ý giả vờ ngượng ngùng, Thẩm Ngọc trên môi nhếch lên một nụ cười giễu cợt.

“Được thôi, tôi đi cùng cậu.”

Còn 200 mét cuối cùng, tôi dùng tay tạo hình chiếc loa và hét lên:

"Trình Dã! Cố lên!"

Không biết sự cổ vũ của tôi có phải thực sự hiệu quả hay không.

Trình Dã nghe xong cười đi/ên cuồ/ng, dùng hết sức lực chạy hết tốc lực và thực sự đã vượt qua sinh viên thể thao.

Thân hình thiếu niên cao lớn mảnh khảnh, trong lúc vận động hiện rõ một lớp cơ mỏng.

Hắn cán đích trong sự kỳ vọng của đám đông, ngay cả khi đã vượt qua vạch đích cũng không dừng lại.

Thay vào đó chạy như bay về phía tôi, mạnh mẽ đ/âm sầm vào lòng tôi.

Thời gian và không gian ngưng đọng, tiếng reo hò cổ vũ của các học sinh xung quanh dường như cách tôi đặc biệt xa.

Bên tôii chỉ còn lại tiếng nhịp tim tràn ngập sức sống của Trình Dã.

Thình thịch, thình thịch!

Đinh tai nhức óc.

Người đều là hèn mọn rẻ tiền, có được dễ dàng quá trái lại không trân trọng.

Kiếp trước vì có ý tốt, tôi đã không cần báo đáp gì mà giúp Trình Dã phụ đạo bài tập.

Hắn không những không cảm kích mà còn hại tôi nhà tan cửa nát.

Bây giờ tôi chỉ là lập ra một số cửa kiểm soát nhỏ, thái độ của Trình Dã đối với tôi đã hoàn toàn đảo ngược.

Lắng nghe nhịp tim mãnh liệt bên tai.

Tôi đang nghĩ, Trình Dã, nhịp tim của anh có bao giờ từng đ/ập mạnh như vậy vì Thẩm Ngọc chưa?

Nhưng bây giờ, sự kích động này là vì tôi.

Âm thanh của Trình Dã mang theo sự hụt hơi sau khi vận động xong:

"Giang Sở, ông đây đã làm được! "

Hằn hướng về tôi cười lớn mà tuyên bố, ý cười trong mắt lấp lánh như những vì sao.

Tôi đưa đầu tựa lên vai hắn.

"Ừ, chúc mừng."

Các bạn học xung quanh ồn ào nhiều chuyện, Thẩm Ngọc cô đơn đứng sang một bên, thậm chí không thể nở một nụ cười giả tạo.

Nhìn những móng tay cắm vào lòng bàn tay của cô, tôi càng cười vui hơn.

Đêm đó Trình Dã đưa Thẩm Ngọc về nhà.

Trên đường về nhà, bọn họ một trước một sau dường như đang có một cuộc chiến tranh lạnh.

Đột nhiên Thẩm Ngọc xoay người ôm thật ch/ặt Trình Dã, hai người họ ôm nhau rất lâu.

Đại khái là để che đi dấu vết về sự tồn tại của tôi.

Thật nực cười.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
135.12 K
7 Tiểu Lỗi Chương 56
8 Chuyến Xe Đêm Chương 25
9 ĐÀO HOA SÁT Chương 5

Mới cập nhật

Xem thêm