Linh Hồn Trong Cây Đèn Có Cánh

Chương 3

17/08/2025 20:09

Vân Hy ước chừng cây đèn đã hơn năm trăm năm tuổi. Tuy nhiên, muốn x/á/c định chính x/á/c thì cần đến máy móc chuyên dụng. Cậu kiên nhẫn kiểm tra từng chi tiết nhỏ: vết nứt trên thân, lớp bụi bám bên trong, thậm chí cả những đường cong tưởng chừng vô nghĩa trên bề mặt.

Trong lúc Vân Hy còn mải quan sát, người phụ nữ đối diện bỗng trầm giọng, ngập ngừng:

“Cô… cô muốn b/án nó. Cháu có m/ua không?”

Bằng con mắt kinh doanh, Vân Hy hiểu ngay đây có thể là một món đồ cổ hiếm thấy. Nếu tìm được tư liệu x/á/c thực, giá trị của nó hẳn sẽ không nhỏ. Thế nhưng hiện giờ, khi chưa nắm chắc niên đại và xuất xứ, cậu không dám định giá quá cao. Sau một thoáng cân nhắc, Vân Hy đưa ra con số mà bản thân cho là hợp lý. Người phụ nữ lập tức gật đầu, không hề mặc cả.

Bà ta chẳng quan tâm đến giá trị của nó. Điều bà thật sự mong muốn chỉ là có cớ để tống khứ món đồ này đi. Suốt mấy tháng từ khi vô tình tìm thấy, bà liên tục gặp á/c mộng, tâm trạng ngày càng bất an.

Nhận tiền xong, bà vội vã rời khỏi tiệm. Vân Hy dọn dẹp gọn gàng, đóng cửa sớm hơn thường lệ. Trực giác mách bảo cậu phải đem cây đèn về nhà để tìm hiểu kỹ hơn. Nếu đúng như suy đoán, đây có thể là một gia tài.

Hoàng hôn đã ngả, bóng tối nuốt dần thành phố. Ánh đèn đường vàng vọt trải dài từng con phố. Trên đoạn đường quen thuộc mười lăm phút, Vân Hy chỉ thấy nó dài vô tận. Cậu nóng lòng muốn trở về phòng sách, để chìm vào thế giới của những trang tư liệu.

Vừa đưa xe vào ga-ra, cậu liền đóng sập cổng, chạy thẳng lên phòng đọc. Mang găng tay vào, Vân Hy cẩn thận lấy cây đèn ra. Cậu lau chùi từng khe rãnh, ghi chép tỉ mỉ và chụp ảnh toàn bộ chi tiết khả dĩ giúp truy vết ng/uồn gốc.

Sách lịch sử, văn tịch cổ, thậm chí cả cơ sở dữ liệu hiện đại—Vân Hy lật giở tất cả. Nhưng cây đèn vẫn như một bí ẩn chưa từng được ghi chép. Cậu thở dài, ngả lưng vào ghế, nhớ lại lời cha:

“Những món đồ cổ, nếu không biết người chế tác, không rõ ng/uồn gốc… thì cũng chỉ là đồ bình thường.”

Ngày ấy, Vân Hy chỉ cười. Cậu luôn tin, trên đời không có món đồ nào không truy ra lai lịch. Vậy mà hôm nay, niềm tin ấy chao đảo. Không lẽ lần này chính sự tự tin lại khiến cậu phạm sai lầm?

Dọn dẹp lại phòng, cậu đặt cây đèn ngay ngắn trên bàn làm việc. Vân Hy thầm hứa: ngày mai, cậu sẽ tìm thêm tư liệu.

Ngoài cửa sổ, đêm đã sâu. Tiếng bụng sôi kéo Vân Hy vào bếp. Một bữa tối qua loa với mì gói, rau và trứng. Chẳng còn tâm trí để xem chương trình yêu thích, gần mười một giờ, cậu mới rời phòng đọc. Nửa năm kể từ ngày cha mất, cuộc sống của Vân Hy cứ lặp lại đơn điệu. Nhiều lúc, cậu cũng muốn trở về nhịp sống năng động trước kia, nhưng một khi đã chọn, cậu hiếm khi thay đổi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Phạm Quy Đắm Say

Chương 26
Tôi và nam thần cùng phòng, Lục Lăng, lén lút yêu nhau. Sau đó, hắn ta vừa gặp em gái tôi đã trúng tiếng sét ái tình. Lục Lăng dứt khoát xóa hết liên lạc, lạnh lùng cảnh cáo tôi: "Tôi không phải gay, cũng chưa từng thích cậu. Chỉ coi cậu là trò tiêu khiển thôi, đừng ảo tưởng." Sợ tôi quấy rối, hắn còn cố tình ghép đôi tôi với Tần Tống, thằng bạn thẳng như đòn gánh của hắn. Vừa cười khẩy vừa buông lời mỉa mai: "Thử 'uốn cong' nó đi, biết đâu được?" Nhưng hình như... Tôi chẳng cần cố gắng nhiều lắm. Tay bạn "cực thẳng" đó tự nhiên... cong quẹo. Hôm đó, Lục Lăng bắt gặp chúng tôi hôn nhau, phát điên vung nắm đấm thẳng vào mặt Tống Đàm. "Mày bảo mày không thích đàn ông, tao mới yên tâm giới thiệu mày cho cậu ấy." "Mày dám hôn người của tao?! Mày nghĩ mày là ai?"
159.08 K
5 Đừng bỏ anh Chương 13
8 TIỆM ÂM XƯNG Chương 19.
10 Ân Trường Thọ Chương 23
11 Ỷ Chiều Sinh Kiêu Chương 25

Mới cập nhật

Xem thêm