Mù Là May Hả?

Chương 5

29/06/2025 20:24

Khi tôi theo sau cảnh sát Lâm bước qua vạch cảnh giới, đám đông lại ồ lên một tràng.

Tôi nghe thấy họ thì thào bàn tán.

"Có phải người đó không...?"

"Chắc chắn rồi! Quanh đây làm gì có người m/ù thứ hai."

"Trời ơi, gay cấn thật đấy."

Cơn rùng mình phấn khích như dòng điện xuyên qua cả đám đông hiếu kỳ.

Bỗng có người kéo tay tôi.

"Phỏng vấn chút nhé!"

"Cảm giác ở chung phòng với kẻ sát nhân có kịch tính không?"

Một kẻ dám xông lên trước, những người khác lập tức xúm lại hỏi dồn.

"Lúc đó anh cảm thấy thế nào?"

"Giờ anh sợ ch*t khiếp rồi phải không, ha ha?"

"Lẽ nào anh đồng bọn với hung thủ? Người lớn thế vào nhà mà anh không hay biết?"

"Tôi thấy chính anh mới là kẻ gi*t người!"

"Đừng giả vờ nữa!"

"Cẩn thận mạng nhỏ đấy, biết đâu bị gi*t người diệt khẩu~"

Cuối cùng, nhờ sự can thiệp của cảnh sát Lâm, tôi mới thoát khỏi vòng xoáy miệng lưỡi của người dân.

Dù không nhìn thấy, tôi vẫn cảm nhận rõ những ánh mắt họ dán ch/ặt sau lưng mình.

Sáng nay đã trải qua đủ thứ chấn động, sau khi thoát ra khỏi đám đông, tôi cảm thấy miệng khô khốc, tay chân bủn rủn.

Cảnh sát Tiểu Lâm tìm một quán cà phê gần đó.

"Một espresso, cảm ơn. Anh dùng gì?"

"Chỉ cần nước lọc thôi."

Tôi trả lời thiếu sức sống.

"Người bình thường gặp vụ án mạng thường rất phấn khích, dĩ nhiên là khi nó không liên quan đến họ."

Tôi gật đầu, mặt mày tái mét.

Cảnh sát Lâm an ủi tôi vài câu rồi chính thức bắt đầu thẩm vấn.

"Anh quen biết nạn nhân, Tô Vĩ, như thế nào?"

"Chúng tôi cùng làm chung một công ty."

"Công ty gì?"

Tôi nêu tên công ty, bổ sung thêm:

"Một công ty game."

Anh ta nhìn tôi nghi hoặc, tôi biết anh đang nghĩ gì, một người m/ù làm trong công ty game?

Tôi giải thích rằng tôi giúp họ kiểm tra phần tối ưu hoá cho chế độ chơi game dành cho người khiếm thị, như các tính năng gợi ý bằng âm thanh, phản hồi rung…

Nhưng tôi biết, lý do thực sự họ nhận tôi vào là vì chính sách giảm thuế cho doanh nghiệp thuê người khuyết tật.

Điều này có lẽ mới là lý do thực sự tôi được nhận.

Trong công ty, công việc thực tế của tôi chẳng khác gì linh vật may mắn, hàng ngày chủ yếu là tán gẫu với đủ người.

Cảnh sát Tiểu Lâm gật gù như hiểu mà không hiểu.

"Vậy Tô Vĩ làm gì?"

"Viết chương trình."

Anh ta chuyển chủ đề, bảo tôi kể lại những gì xảy ra đêm qua trong trí nhớ tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
2 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
4 Thần Dược Chương 15
11 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm