Thuần Hóa

Chương 10

04/09/2024 17:45

Sau mười hai canh giờ, ta đã ra khỏi Thận Hành Ti.

Hoàng hậu đã thay lời, nói là sau khi đến phủ Vĩnh An công chúa x/á/c nhận mèo đen thì phát hiện không phải là cùng một con, vì vậy đã trách nhầm công chúa và ta.

Ta bị thương mệt mỏi trở về phủ công chúa.

Vĩnh An công chúa tức tối đã đ/ập phá rất nhiều đồ đạc ở trong phủ: “Do mắt nàng ta không ra gì, lại nói con mèo hoang không biết từ đâu tới là của phủ ta, rốt cuộc là sợ tội khi quân nên mới nói sự thật.”

“Độc phụ này, hại hoàng huynh hiểu lầm ta, sớm muộn cũng có một ngày ta phải gi*t nàng ta!”

Đối với người hầu ở Thận Hình Ti mười hai canh giờ như ta, phản ứng của Vĩnh An công chúa rất lạnh nhạt, chỉ gọi người hầu đưa tới chút đồ ăn.

“Bồi bổ cho nàng ta chút là được rồi, dù sao Lan Thu cũng không biết đ/au, bị đ/á/nh một trận đối với nàng ta mà nói cũng chẳng phải chuyện gì to t/át.”

Vĩnh An công chúa nghĩ, bây giờ hiểu lầm đã tỏ, hoàng hậu đã tự mình nói con mèo đen kia không phải mèo mình nuôi, vậy mình và hoàng huynh nên quay trở lại trạng thái không ai nghi kỵ ai như hồi xưa.

Ả ta nghĩ thật sự quá ngây thơ.

Hoàng đế nghĩ lại chẳng hoàn toàn đơn giản như vậy.

Ở trong mắt hoàng đế, hoàng hậu chỉ vì nể tình hắn ta nên mới cho công chúa thể diện mà thôi.

Trong cung Phượng Nghi, hoàng hậu vừa khóc vừa nói với hoàng đế: “Con mèo đen kia là của công chúa, nhưng thần thiếp biết công chúa là người thân m/áu mủ của hoàng thượng, vậy thì muội ấy cũng là người thân m/áu mủ của thần thiếp.”

“Những năm qua, Lan Thu là người duy nhất có thể chăm sóc công chúa vì vậy thần thiếp cũng không muốn gi*t nàng ấy.”

“Thần thiếp chỉ mong có thể chung sống hòa bình với công chúa, đừng nảy sinh mâu thuẫn nữa mà thôi.”

Mong muốn của hoàng hậu đã khiến trái tim hoàng đế tan nát một lần nữa.

Đích nữ thế gia thân phận cao quý vào cũng đã bảy năm, mình lại luôn đối xử không tốt với nàng.

Bây giờ nàng biết mình không chống lại được công chúa, chỉ muốn ép dạ cầu toàn bảo vệ đứa con của mình.

Cho dù hoàng đế có thiên vị công chúa đi chăng nữa cũng không thể không cảm động.

Hắn ta ôm hoàng hậu, cam đoan với nàng: “Trẫm thật sự không thể không có Vĩnh An... nhưng trẫm hứa rằng, nhất định cho nàng và con một tương lai an ổn.”

Hoàng hậu ở trong vòng tay hoàng thượng, rưng rưng nước mắt gật đầu, vô cùng đáng thương.

Ngay đêm đó, hoàng đế đã tới phủ công chúa.

Hắn ta nhìn ta quỳ dưới chân mình, vẻ mặt lạnh tanh: “Nể tình ngươi có công hầu hạ công chúa, trẫm không trị tội ngươi, việc mèo đen coi như chưa từng xảy ra.”

“Nhưng ngươi nhất định phải chăm sóc công chúa cho tốt, cũng phải coi chừng muội ấy, không được để muội ấy giở tính trẻ con nữa.”

Ta quỳ dưới đất, vừa cung kính vừa bất lực bẩm báo: “Hoàng thượng, công chúa dễ nổi gi/ận, nô tì cũng không ngăn được.”

“Lúc trước th/uốc an thần xin ở thái y viện có thể chữa được tâm tính nóng nảy của công chúa, nhưng công chúa không uống, chúng thần làm người hậu thật sự không còn cách nào.”

Hoàng thượng phất tay áo: “Vậy thì nói là trẫm muốn muội ấy uống th/uốc đó!”

Ta cúi lạy sát đất: “Nô tì nói như vậy, sợ công chúa không tin. Nhưng nếu là hoàng thượng có thể đích thân tới đút th/uốc cho công chúa, công chúa nhất định sẽ uống.”

Cứ như vậy, mặc dù hoàng thượng bận rộn chính sự nhưng vẫn tới đút công chúa uống th/uốc mỗi tối.

Hắn ta quá hi vọng thang th/uốc an thần này có thể khiến công chúa biến trở lại người muội muội vừa hiểu biết vừa nghe lời kia.

Công chúa có hoàng thượng ở bên, tâm trạng cực kỳ tốt, quả thực đã hiền dịu hơn nhiều.

Ta nhìn huynh muội hai người vui vẻ hòa thuận thì thầm cười khẩy.

Đây sẽ là thời gian tươi đẹp cuối cùng của hai người.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thần Dược

Chương 15
Cô hàng xóm không biết đã uống loại thuốc gì, đêm nào cũng vui vẻ với chồng đến tận nửa đêm. Tôi ghen tị chết đi được, tôi cũng như chị ấy, kết hôn năm sáu năm rồi, nhưng so với cô hàng xóm, tôi cứ như đang thủ tiết sống vậy. Hồi còn yêu nhau, chồng tôi cũng ổn, nhưng giờ về nhà thì hoặc là trốn trong phòng sách chơi game, hoặc là ngủ như chết, đúng là một người đã chết. Tôi càng nghĩ càng buồn bã, hôm đó tình cờ gặp cô hàng xóm, thấy chị ấy mặc váy ngủ gợi cảm, mặt mày hồng hào, tôi đỏ mặt, không kìm được mà đến xin kinh nghiệm. Lén lút hỏi chị ấy làm sao để cuộc sống vợ chồng lại hạnh phúc như vậy?
78
7 Tinh Từ Dã Dạ Chương 15

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Yêu bản thân trước khi yêu người khác

Chương 7
Tôi đã theo Tiêu Nghiêm từ năm 18 tuổi. Trải qua bảy năm chung sống, tôi làm mọi việc vì anh ấy, thế mà anh vẫn không chịu cưới tôi. Trong buổi tiệc rượu, tôi nghe thấy bạn của Tiêu Nghiêm nói với anh: "Tổng giám đốc Tiêu quả nhiên hào phóng, mới quen Kiều Nhan vài ngày đã tặng xe triệu đô." "Lâm Tịch vừa về nước, anh không sợ cô ấy lại gây chuyện sao?" Giọng lạnh lùng của Tiêu Nghiêm vang lên: "Hoa loa kèn dù thuần khiết đến mấy, ngắm mãi cũng chán. Thi thoảng ngắt một nhánh hồng trên tay cũng thú vị." Đóa hồng kiều diễm kia chính là minh tinh mới nổi Kiều Nhan mà anh để mắt tới. Cuối cùng, Tiêu Nghiêm cười đầy tự tin: "Yên tâm, dù Lâm Tịch có chết cũng không nỡ rời xa ta. Cô ấy bỏ đi một năm, cuối cùng chẳng phải vẫn ngoan ngoãn quay về?" Nhưng anh không biết rằng, một tháng nữa thôi, tôi sẽ vĩnh viễn rời xa anh. Còn chính anh... sẽ chết vào năm anh yêu tôi nhất.
Hiện đại
Nữ Cường
Tình cảm
0
Gương Độc Chương 21