Chuyện này trôi qua hơn nửa năm, quản lý cũng ngồi tù nhận hình ph/ạt.
Cuối cùng đoàn làm phim đã tìm Ngôn ở trong núi sâu.
Lục Ngôn phát hiện tr/eo c/ổ ch*t một cái cây rất cao.
Không một biết làm thế nào mà tr/eo c/ổ lên cái cây cao như thế, giống như không một biết những đoạn băng ghi hình bí mật kia đến từ đâu.
Lục Ngôn giống như một mảnh khô đung đưa qua lại treo ở đó.
Cậu bị chóc mắt, bị dã thú ăn mất chân tay.
Cảnh thang chữa ch/áy mới đưa xuống được.
Trong đợi thang đến, liên có chóc tới rỉa ăn.
Còn có ngang qua thả lên th* ta.
Mà những cảnh này đã bị dân làng ở lân cận trong núi đăng lên hết thảy.
Cư dân đùa giỡn.
“Diễn viên xuất sắc không dễ nha, dùng th* cũng có diễn ra một kịch lớn.”
Tôi tắt điện thoại, không xem những tin tức tung này nữa.
Cửa hàng tôi ở khu phố xá sầm uất, đợi vào cửa.
Bọn họ cũng có sống.
Bọn họ sẽ kể oan tôi nghe, hoặc hi vọng rửa sạch tội nghiệt người.
Để chứng rằng luật trời rõ ràng, nhân quả báo ứng!
- Hết -