Tôi là lính đ/á/nh thuê Beta.

Alpha kh/inh thường tôi, nhưng trong giới Omega, tôi lại chẳng khác gì món ngon hiếm có.

Khi người môi giới tìm đến lần nữa, tôi cứ ngỡ lại có Omega nào bị b/ắt n/ạt, muốn thuê tôi dạy cho gã Alpha kia một bài học.

Không ngờ anh ta lắc đầu:

“Lần này không phải Omega, là một Alpha muốn thuê cậu.”

Tôi ngẩn ra.

“Alpha á?”

Ai mà chẳng biết tôi với bọn Alpha chẳng ưa gì nhau. Mỗi lần cùng xuất hiện, các Omega đều tự nhiên nghiêng về phía tôi, thành ra Alpha nào cũng coi tôi như cái gai trong mắt.

Người môi giới hạ giọng:

“Đối phương chỉ định cần một lính đ/á/nh thuê cấp A, lại phải là Beta. Cả Lam Tinh chỉ có cậu đạt yêu cầu. Th/ù lao... mười vạn tinh tệ.”

Tôi tròn mắt:

“Mười vạn? Tôi ra ngoài thành diệt quái, hoàn thành nhiệm vụ cấp A cũng chỉ được tám ngàn thôi đấy!”

Rồi tôi b/án tín b/án nghi:

“Không phải gã Alpha nào bị Omega bỏ rơi muốn dụ tôi tới đ/á/nh một trận chứ?”

Anh ta nhún vai:

“Cũng có thể. Nhận không?”

“Nhận.”

Không nhận cũng chẳng được — em trai tôi còn đang nằm trong ICU, tiền viện phí mỗi ngày là một vạn tinh tệ, tôi thực sự túng thiếu quá rồi.

Trước khi đi, người môi giới còn dặn:

“Nhớ ăn mặc gọn gàng một chút.”

Tôi cười khẩy: “Bị đ/á/nh mà còn phải chải chuốt à?”

Về nhà, tôi cạo râu, gội đầu, cởi bộ đồ bó sát chuyên dùng khi làm nhiệm vụ, thay bằng quần áo thường ngày. Tôi nghĩ bụng, nếu có đ/á/nh thật thì cũng dễ xoay sở.

Khách hàng lần này quả nhiên chịu chi — hẹn tôi ở phòng Tổng thống, giá một đêm tám nghìn tám trăm tám mươi tám tinh tệ.

Cận vệ Alpha đón tôi rất lịch sự, đến mức tôi còn thấy ngượng.

Cửa khép lại, sau lưng bỗng lạnh toát.

Tôi quay người, vừa nhìn thấy người đàn ông ngồi trên sô pha, tim tôi liền đ/ập lo/ạn — Thượng tá Tư Trì.

Người từng chinh chiến khắp dải Ngân Hà, là hình mẫu trong mơ của vô số Omega.

Không lạ khi người môi giới bắt tôi ký cam kết bảo mật.

Ngoài đời, Tư Trì lạnh lùng hơn trên truyền hình nhiều — ánh mắt hắn sắc như d/ao, khí thế mạnh đến nỗi khiến người ta khó thở.

“Lại đây.”

Ha, đến cũng đến rồi.

Tôi bước thẳng đến trước mặt hắn, nhắm mắt liều mạng vén áo: "Tôi không mang đồ bảo hộ, muốn đ/á/nh thì đ/á/nh đi."

"Gấp thế?" Hắn hỏi.

Tôi gật đầu: "Ừ, vậy thì anh vào thẳng vấn đề đi."

"Ừm." Dường như tôi thấy khóe môi hắn khẽ nhếch lên.

Rồi ngón tay chai sạn của hắn ấn lên eo tôi, men theo đường cong hướng lên trên, nghịch ngợm…

Tôi x/ấu hổ đến muốn ch*t, sốt ruột thúc giục: "Nhanh lên được không?"

Giọng hắn càng trầm, hơi thở nóng bỏng phả vào ng/ực tôi: "Nhanh cỡ nào?"

"Càng nhanh càng tốt."

Thế là hắn cởi quần tôi.

Trời đ*? Thượng tá đại nhân lại thích đ/á/nh nhau với đàn ông trần truồng? Đây là sở thích quái lạ gì vậy?

Nhưng tôi chờ mãi mà chẳng thấy quyền đ/ấm, chẳng thấy roj vọt gì cả, chỉ thấy…

Cái gì đó đang chui vào áo tôi?

"Anh làm gì thế?"

"Làm em."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm