Tôi đứng trước cửa phòng giáo viên, ngó vô trong, thấy thầy chủ nhiệm với mái tóc hoa râm đang ngồi cặm cụi ghi chép trên bàn làm việc. Thấy tôi cứ lấp ló bên ngoài, thầy nói với ra:
"Vô đi, sao đến mà không nói tiếng nào."
Tôi cười xòa, vội vã bước nhanh vào trong, lôi thiết bị ghi âm từ trong túi quần ra đặt trước mặt thầy, thuật lại những việc mà Lộc An đã làm.
Thầy ấy nhíu mày, mở bản ghi âm lên nghe, xong dùng ánh mắt phức tạp nhìn tôi, bảo:
"Gọi lớp trưởng lên đây."