Tiếng xe c/ứu từ xa gần.

Tôi ghế tập sửa người giấy hỏng.

1 xe c/ứu dừng bên đường, 1 vài người lính c/ứu nhảy từ xe xuống.

“Ai là người báo ch/áy?”

Anh nhướng mày bước trên.

“Thưa đồng chí, là người báo ch/áy. Tiệm b/án đồ giấy m/ê t/ín d/ị đo/an, lửa trong nhà, điều nghiêm an toàn người dân quanh!”

Nhân viên c/ứu theo hướng họ.

“Ở đâu có ch/áy? Có phải báo sai chỗ không.”

Anh ra đứng yên chỗ.

Bác nhanh chóng đi kéo nhân viên c/ứu đi vào nhà.

“Thưa đồng chí, ban nãy ngựa giấy, cậu xem, trong chậu tro nữa đây!”

Nhân viên c/ứu kéo vào nhà.

Mấy nhân viên theo vào đây.

Anh theo sau nhân viên c/ứu đi vào, đầy đắc ý tôi.

Nhân viên c/ứu quanh, đầy nghiêm quay lại.

“Hành vi báo các người có thể truy c/ứu nhiệm đấy! ràng là căn hoang, ở đâu ra b/án đồ giấy? Căn bản không có vụ nào!”

Anh thay đổi sắc mặt, ta xông trước thẳng vào tôi.

“Chính là ta đ/ốt, ta không những ngựa giấy, trù ẻo nói là đồ Tia lửa bay nhà, muốn căn rồi!”

Mấy nhân viên c/ứu vây lấy họ.

“Anh đang đùa chúng đó à? căn này, ngoài chúng ra, đâu người nào khác?”

Lúc này, không ra.

Đến ra rồi.

Bác xông vào chằm chằm vào chị dọa rơi túi xuống đất.

Tôi treo bé người giấy vừa mới sửa xong lên.

“Bác cả, con đã nói cửa này, không phải ai kinh được đâu.”

Cả cố giải thích tồn mấy nhân viên c/ứu nghe, nhưng trừ ấy ra thật không ai thấy cả.

Nhân viên c/ứu với đi/ên không chút nương tay, trực tiếp bọn đi với tội danh lạm dụng ng/uồn lực cảnh sát.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm