Nhờ Có Anh

Chương 8

19/08/2025 14:57

Rất nhanh sau đó, đã có người đến chúc mừng tôi.

Trong tiếng chào hỏi náo nhiệt, bỗng vang lên một tiếng thét chói tai:

“Không thể nào!”

Gương mặt Tống Thời Tinh trắng bệch, rồi lập tức đỏ bừng một cách đi/ên lo/ạn.

Cô ta cuống cuồ/ng lắc đầu:

“Không phải! Đây không phải sự thật! Chắc chắn là nghe nhầm, người ông ấy nói phải là tôi mới đúng! Tống Thời Vy là đồ sao chổi, khắc chồng, một con tiện nhân xúi quẩy! Cô ta bỏ bùa anh Dụ Châu?”

Cơn gi/ận khiến cả người cô ta run bần bật, đến mức răng cũng lập cập va vào nhau.

Mọi người đều ch*t lặng.

Ánh mắt họ dồn về phía Tống Thời Tinh như nhìn một kẻ mất trí, rồi bắt đầu xì xào:

“Tam tiểu thư nhà họ Tống sao thế này, phát đi/ên rồi à?”

“Nghe cô ta vừa nói gì không? Khắc chồng? Tiện nhân? Đây mà là tiểu thư khuê các sao?”

“Ở tiệc nhà họ Phó mà làm lo/ạn thế này, đúng là bôi tro trát trấu lên mặt cả nhà họ Tống.”

“Hơn nữa lại còn gh/en tức với chính chị ruột mình, thế thì quá khó coi rồi.”

“Đúng vậy, mà đừng quên, ở đây còn có Phó thiếu gia. Người cô ta ch/ửi chính là vị hôn thê của cậu ấy đó!”

Sắc mặt bố tôi càng nghe càng đen kịt.

Ông bước nhanh lên trước, t/át thẳng một cái như trời giáng vào mặt Tống Thời Tinh.

Cô ta bị đ/á/nh lệch cả đầu, má phồng rộp đỏ au chỉ trong tích tắc.

Tống Thời Tinh ôm mặt, ánh mắt càng thêm đi/ên lo/ạn:

“Ba đ/á/nh con? Ba dám vì một con tiện nhân mà đ/á/nh con sao?”

Bố tôi hất tay, lại vung thêm một cái t/át nặng nề nữa.

Lúc này mẹ tôi mới lao tới, chắn trước mặt Tống Thời Tinh, vừa khóc vừa gào:

“Thời Tinh! Đừng làm lo/ạn nữa! Mau theo mẹ về đi!”

Bà sợ đến cực điểm.

Vừa sợ đắc tội với nhà họ Phó, lại càng sợ bố tôi đ/á/nh ch*t đứa con gái cưng của mình.

Trong cảnh hỗn lo/ạn ấy, Phó Dụ Châu khẽ nghiêng người, len lén mỉm cười với tôi.

“Thấy hả gi/ận chưa?”

Tôi gật đầu, trong lòng chợt bừng sáng.

Thảo nào, Phó Dụ Châu cố tình không nói rõ người được chọn để liên hôn là ai.

Một cảm giác xa lạ dâng lên trong ng/ực.

Vừa chua xót, lại vừa ấm áp.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Người thừa kế

Chương 12
Hoắc Khởi nhận nuôi tôi vì tin rằng tương lai tôi có đến 95% khả năng sẽ phân hóa thành Alpha. Hắn đích thân dạy dỗ, đào tạo tôi trở thành người thừa kế tiêu chuẩn. Thế nhưng ngay trước khi trưởng thành, tôi lại nhận được kết quả giám định: tôi phân hóa thành Omega. Biết Hoắc Khởi không thích bất kỳ Omega nào ở bên cạnh, tôi nhân lúc hắn say rượu lén hôn hắn một cái cho “đã miệng” rồi chọn cách lặng lẽ rời đi. Không ngờ ngay trước ngày phân hóa, tôi lại bị hắn bắt về. Đêm đó, tôi phân hóa thành Omega ngay trước mặt Hoắc Khởi. Tôi ngẩng đầu, trong lòng vừa xấu hổ vừa hoảng sợ, nghĩ mình chắc chắn sẽ bị hắn đuổi đi ngay lập tức. “Cha, con đã khiến người thất vọng rồi, con không phải Alpha…” Không ngờ lúc ngẩng đầu lên tôi lại chạm thẳng vào ánh mắt đỏ hoe, đầy kìm nén của Hoắc Khởi, hắn chạm vào eo tôi: “Không phải Alpha cũng không sao.” “Chỉ cần dùng nơi này sinh cho tôi một đứa nhỏ Alpha… cũng có thể coi là hoàn thành trách nhiệm rồi.”
578
4 Nó Đang Đến Chương 18
7 Bé Mèo Hoang Của Nam Thần Ngoại truyện 2
8 Người Lùn Chương 30
9 Ma Chương 11
11 Âm Trù Chương 11

Mới cập nhật

Xem thêm