Khi răng nanh đ/âm xuyên qua da gáy, tôi đ/au đến mức hít một hơi thật sâu.
"Thẩm Thính Tứ, anh thuộc loài chó hả?" Tôi bực dọc đ/á người đàn ông ra khỏi người mình, quát lớn: "Tôi là alpha, dù anh có cắn nát cổ tôi cũng chẳng đ/á/nh dấu được!"
Vết cắn từ lần trước trên tuyến thể vẫn chưa lành.
Giờ lại cắn nữa!
Tôi bao nuôi hắn chỉ để chọc tức Cố Tri Phàm.
Ai ngờ giờ lại tự mình chuốc khổ.
Nghĩ mà tức đi/ên người!
Thẩm Thính Tứ quỳ trước mặt tôi sau cú đ/á.
Đôi mắt thường ngày lạnh lùng khó đoán giờ ngập tràn d/ục v/ọng, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào tôi.
Như muốn x/é x/á/c tôi ra mà nuốt chửng.
Tôi gi/ật mình.
Vô thức siết ch/ặt bụng dưới còn đang ê ẩm.
"Đủ rồi, hôm nay tôi mệt, anh cút đi." Vừa nói tôi vừa định đứng dậy mặc quần áo.
Thế nhưng Thẩm Thính Tứ lại nắm ch/ặt mắt cá chân khiến tôi không nhúc nhích được.
"Anh đúng là..."
Tôi vừa toan nổi cáu.
Thẩm Thính Tứ bất ngờ cúi xuống hôn lên mu bàn chân tôi, giọng khàn đặc: "Chỉ cần tôi cắn đủ sâu, sẽ lưu lại mùi hương trên người em."
Đôi môi hắn mềm mại.
Nóng bỏng.
Cảm giác tiếp xúc trên da khiến tôi dựng cả tóc gáy.
Những lời ch/ửi rủa đọng nơi cổ họng rồi bị nuốt chửng.
Mẹ kiếp!
Ai bảo Thẩm Thính Tứ lạnh lùng vô dục, cổ hủ chính chuyên thế?
Hắn đúng là đồ d/âm dục không biết x/ấu hổ!