Chẳng mấy chốc, tôi gạt bỏ hết những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu.

Hắn chỉ đơn giản là c/ứu tôi, thực hiện hô hấp nhân tạo mà thôi.

Lần này, hắn đã giúp tôi thoát ch*t.

Do dự hồi lâu, tôi quyết định sẽ thổ lộ trò nghịch ngợm của mình với Diêm Yến.

Trong khoảng thời gian qua, mối h/ận th/ù trong tôi với hắn đã tan biến từ lúc nào.

Và tôi cũng không hay rằng mình đã buông bỏ Lâm Chi.

Nếu lỡ hắn nổi gi/ận, đ/á/nh hay m/ắng, tôi cũng sẽ không hề phản kháng.

Tôi chủ động hẹn Diêm Yến dùng bữa tối.

Ánh mắt hắn lấp lánh sự mong đợi, nụ cười dịu dàng hiện lên: "Được, để mình đặt bàn nhé. Mình biết một nhà hàng rất tuyệt."

Tôi gật đầu đồng ý.

Trong nhà hàng sang trọng, vẻ mặt Diêm Yến không còn điềm tĩnh như trước, đôi chân mày khẽ nhíu mang chút căng thẳng.

Tôi nhìn mâm cơm thịnh soạn trước mặt mà lòng nôn nao.

Mấy lần há miệng định nói, nhưng lời lại nghẹn trong cổ.

Thôi, đợi ăn xong rồi tính sau vậy.

Một tiếng sau, tôi đặt d/ao nĩa xuống, tay ôm bụng no căng.

"Ăn no chưa?"

"Ừm, no rồi. Nhà hàng này đồ ăn ngon thật đấy."

Diêm Yến liếc nhìn nhân viên phục vụ đứng gần đó.

Bất ngờ, ba bó hoa lần lượt được mang tới: Hoa hồng kiêu sa, hướng dương rực rỡ, huệ tây thanh khiết.

"Mình không biết cậu thích hoa gì... nên m/ua cả ba loại."

Tôi ngây người nhìn những bó hoa lộng lẫy.

Bỗng dưng tặng hoa làm gì thế này?

Tôi là đàn ông mà...

Cơ thể tôi cứng đờ như khúc gỗ, duy chỉ trái tim đ/ập lo/ạn xạ.

Diêm Yến căng thẳng đến nỗi ngón tay r/un r/ẩy, giọng khẽ khàn: "Kỷ Đình, trước đây cậu theo đuổi mình, mình không đáp lại khiến cậu thất vọng. Nhưng khoảng thời gian xa cách ấy... mình nhận ra mình đã yêu cậu rồi."

N/ão tôi như n/ổ tung.

Diêm Yến... yêu tôi ư?

Hắn không những không kỳ thị đồng tính, mà còn là gay!

Hồi tưởng lại những hành động kỳ lạ gần đây của cậu, đúng là đầy dấu hiệu.

Nhưng một thẳng nam như tôi đến hôm qua mới dần nghi ngờ.

Giờ thì mọi thứ đã rõ như ban ngày.

Ánh mắt Diêm Yến bỗng ch/áy rực, gương mặt ửng hồng: "Mình biết lần trước trong khách sạn, việc mình nói mình là công đã khiến cậu sợ. Nhưng hai ta có thể bàn lại mà. Đừng vì cả hai đều là công mà từ chối mình... được không?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm