Ác quả

Chương 13

29/02/2024 11:35

Thấy tôi đã cầm d/ao phẫu thuật, lúc đó Từ Quân mới biết sợ.

Gã ta bắt đầu c/ầu x/in tôi.

Xin tôi tha cho gã ta.

Còn nói sau này gã ta nhất định sẽ hoàn toàn hối cải, sẽ không b/ắt c/óc các cô gái nữa.

Nhưng khi xưa, rõ ràng tôi cũng c/ầu x/in gã ta như thế.

Nhưng gã ta vẫn đ/á/nh ch*t tôi như thường.

Đầu tiên là đ/á/nh g/ãy chân tay tôi, sau đó dùng d/ao bầu ch/ặt cổ tôi.

"Xuống dưới ngoan ngoãn đền tội đi."

Tôi lạnh lùng, giơ d/ao cắm vào bụng của Từ Quân.

M/áu tươi văng tung tóe.

Từ Quân đ/au đến mức không ngừng gào khóc đ/au đớn.

Tôi đã lấy thận trái của gã ta.

Lúc này, gã ta đã đ/au đến ngất xỉu.

"Anh Quân, đừng vội, chúng ta cứ từ từ."

Tôi tạt một chậu nước lạnh cho gã ta tỉnh lại.

Một tiếng đồng hồ sau, tiếng kêu thê thảm của Từ Quân chưa từng ngừng lại.

Cho đến cuối cùng, tôi đã lấy sống toàn bộ n/ội tạ/ng trong cơ thể của gã ta.

Thậm chí bao gồm cả giác mạc.

Sau khi tôi để những n/ội tạ/ng này vào thùng chứa, và đưa cho anh Trần.

Anh Trần tán thưởng nhìn tôi: "Tiểu Khương à, có cân nhắc hợp tác dài hạn không?"

Tôi lắc đầu từ chối lời mời của anh ta.

Anh Trần có hơi tiếc nuối, vỗ vai tôi nói: "Sau khi b/án được, anh sẽ chuyển tiền cho em, học hành cho tốt."

Trước khi đi, anh ta lại quay đầu nói với tôi: "Phải rồi, anh đã sai người đưa mẹ của Từ Quân đến bên Myanmar rồi, bà già nghe nói con trai ở đó ki/ếm được khoản tiền lớn, liền không nghi ngờ mà đi theo."

"Bà già này cũng là người khó nhằn, nghe nói khi mới đến không nghe lời tẹo nào, bị đ/á/nh một trận mới ngoan ngoãn hơn nhiều."

"Em yên tâm, khổ sở bên đó có bà ta chịu đựng rồi."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
5 Vào Hạ Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm