Ngày đầu tiên biết mình ở cùng phòng ký túc xá với nam thần của trường, tôi không khỏi rùng mình.
Từ thời cấp ba, Phó Cảnh Triệt và tôi đã cùng trường. Hắn trên tôi một khóa, không ngờ đại học lại cùng trường tiếp.
Từ hồi phổ thông, hắn đã từ chối vô số lời tỏ tình của người đồng giới. Tin đồn Phó Cảnh Triệt gh/ét cay gh/ét đắng gay đã trở thành chuyện công khai.
Tôi sợ hãi liền quyết tâm, tuyệt đối không để lộ thân phận thật.
Phải bình yên trải qua quãng đời đại học còn lại.
Vốn dĩ tôi đã che giấu rất tốt, lẽ nào đêm qua mọi công sức đều đổ sông đổ bể cả rồi?
Tôi liếc nhìn bạn cùng phòng đang mải mê chơi game: "Hôm qua tôi có nói gì không đúng không?"
"Lúc tụi tôi về, thấy cậu cứ lẽo đẽo theo Phó Cảnh Triệt, miệng lẩm bẩm mấy chữ."
"Chữ gì?"
"Cậu bảo Phó Cảnh Triệt thơm quá."
Nghe vậy, trái tim treo ngược của tôi hạ xuống chút. Chỉ là mất mặt chút đỉnh thôi.
Sáng nay không có tiết chuyên ngành, tôi đứng dậy vào nhà vệ sinh vệ sinh cá nhân.
Khi cởi áo, những vết ửng hồng trên người liền thu hút ánh nhìn của tôi.
Trong gương, dưới cổ áo trắng tinh là một vùng hồng mờ gợi cảm.
Mặc dù tôi chưa ăn thịt lợn, nhưng cũng đã thấy lợn chạy qua.
Tôi nhận ra ngay đây là vết hickey.
Khoan đã, hickey!
Sau khi thử nghiệm, tôi x/á/c định chính miệng mình không thể với tới vị trí này.
Vậy vết này từ đâu ra?
Tôi ép bản thân bình tĩnh thay đồ xong, bước ra ngoài giả vờ như không có chuyện gì.
"Tối qua, ai thay đồ ngủ cho tôi thế?"
Bạn cùng phòng không thèm liếc mắt: "Phó Cảnh Triệt đấy. Lúc tụi tôi về, cậu đã nằm trên giường thay đồ xong xuôi rồi."
Thấy biểu cảm nghẹn đắng của tôi, cậu ta trêu: "Đều là đàn ông với nhau, cậu đừng bảo là ngại nhá?"
Loại trừ bạn thân đầu tiên.
Nghi phạm để lại vết hickey, chỉ có thể là Phó Cảnh Triệt.
Nhưng hắn là trai thẳng mà, lại là trai thẳng kỳ thị đồng tính.
Rư/ợu bia thật hại người.
Chuông điện thoại vang lên, là thông báo họp câu lạc bộ.
Tôi thở dài. Đến nước này, chỉ còn một cách.
Giả ngốc.