Đạo trưởng tức mặt mày tái mét, giơ chân định bỏ chạy. Huyền Hạo vung tay, một dòng nước như rắn quấn ch/ặt đôi chân ta.
"Ta trưởng giãy thoát, mặt lên thét, "Vì sao Thư Hùng làm đủ chuyện x/ấu xa, được bộn tiền. Ta chẳng làm gì, chịu nghèo suốt đời, còn bị đời kh/inh rẻ. Ta phục!"
Tiếng hét của ta bị át bởi tiếng sấm ầm chuyển động không.
Huyền Hạo dẫn thuật pháp thẳng về trước sổ về phía núi sấm dội, sắc mặt âm trầm.
Tôi bên qua, khẽ nói: "Anh đoán chắc trưởng ở bên m/ộ, vì sớm biết ta đã bày trò ở đó."
"Ừ. Những th* th/ể trong các ngôi kia đều bị ta đóng kh/ống ch/ế, phục tùng sai khiến. Ta đào từng một, nên dụ hắn tự lộ diện." Huyền Hạo ánh xa xăm.
Hắn quay sang "Lời "không phục" của hắn, cô hiểu chứ? Chú cô vũ kia ta, chênh lệch lớn thế sao?"
Tôi nghe lòng bâng Xã hội bây giờ, ai có lý giải rõ ràng? Chú chưa tốt nghiệp hai đã ra ngoài lêu lổng, ngày trước bố hai đ/á/nh đ/ập bao lần, ấy vẫn chẳng đổi thay.
Không vấn, nghiệp, mấy năm nay quay video nông thôn giả tạo, tiền đếm xuể. Họ lươn toàn là sẵn hàng trăm đổ ruộng rồi tối đến giả vờ bắt, giả trắng trợn thế vẫn có cả đám xem trực tuyến.
Chú ấy vừa coi trọng vì đỗ học, vừa nghỉ về nhà làm video, livestream cùng. họ chẳng buồn đọc sách, muốn theo này, thế ấy khuyên nên trước đã. Mâu là thế, chính là thực!
Cô vũ múa thoát y mỗi đêm nghìn, vẫn mong dắt vào nghề.
Nhưng nghìn một đêm ấy cũng đủ trưởng tị.
Tôi lắc với Huyền Hạo, chẳng biết giải thích thế nào, vì ngay bản cũng hiểu vì sao.
Suốt đêm sấm giằng co quanh núi m/ộ.
Hôm dân hay tin núi sụp lở, vội kéo nhau đến xem. th/ể trưởng bị sét đ/á/nh ch/áy đen như ai nhận ra là của nhà nào.
Làng mời một pháp sư từ ngoài vào, xem xong bảo làm việc á/c thiên thần nổi gi/ận, giáng lôi đình ph/ạt tổ cảnh cáo.
Còn th* th/ể cô vũ ch/ôn trong nội tôi, sau trận mưa lớn suốt đêm, bị nước trồi lên. Việc minh bạch tội á/c duy nhất chính là cái ch*t của cô vũ nữ.
Nghĩ đến nh/ục cô tới ch*t đều đạo, có như anh hai còn mất dân ai đều run sợ.
Chú hai báo cảnh sát, đem th* th/ể cô vũ đi.