“Xách nhiều chút lát nữa lợi.” nhếch cười ánh mắt luôn dõi tinh linh bé trước.
“Có lợi Ý ?”
Hắn chỉ đơn giản nhếch cười nói gì tăng mắc anh.
Phía hai xinh vẫn vẻ đồ. Đột ánh mắt dừng nơi b/án đồ nam ánh mắt chăm chú thứ gì nghẫm nghĩ chút rồi à đi.”
Du nhíu khó “Em gì ?”
“Em ít đồ.”
Cô cười hỏi “Em đồ ?”
Nàng lời thẳng trong tủm tỉm cười rồi xem. tủ đổ nhiều sơ cấp hầu hết được may tỉ mỉ.
“Xin hỏi quý khách loại nào ạ Nhân viên phục vụ rồi niềm nở nói.
“Lấy giúp trắng.” chỉ thứ cao.
Nhân viên xuống giúp Huân chăm chú sơ cổ bẻ vạt cũng đen.
“Bà xã…em gì Từ đằng nói trầm thấp b/ắn ngột thế ?”
“Thì nhếch cười mắt vẻ hơn.
“Này thử xem.” hắn.
“Được.”
“Bà ,. Em gái cảm Bảo eo nói.
“Phải rồi.”
“Chúng chỗ để tâm dù cũng cơ hội chứ lần nghiêm túc người.
Ít phút mang nụ cười phong ” Bà xem.”
Du Huân ngạc chút bình bây giờ mái tóc chải suôn che mất rậm cặp mắt sắc bén cùng đồng tử biếc mê hoặc, sống mũi phong vị thần. sơmi r6át hợp cổ nới rộng để hờ hai nút lồng ng/ực rắn chắc lúa ẩn dáng to lực lưỡng. chỉ cần thoáng qua cũng đoán được mang mình ch6át bậc vương giả. Huân mê chớp mắt chỉ riêng viên vẻ kai thu hút. giễu chừng chảy miếng.”
Du Huân mình che khi mình lừa mũi đ/á/nh nói gì hả ?”
Ngô cười nhu “Thế nào Có ?”
“Hừ kỉ.” bĩu môi rồi cái nhé.”
Ngô nhếch cười !” rồi phòng thay đồ xào quanh.
“Này chàng !”
“Phải ôi…không ngờ đời chen nuối tiếc.
“Mà ấy đã rồi gái bà ?”
“Không nào …. gái cũng xinh chắc chỉ mười tám mười chin tuổi ấy chút nào !” Giọng lời tị nói thầm.
“Cũng này nói thôi mắc công nghe.”
Nàng từ rõ cũng cũng sôi sùng sục chuẩn hỏa ?? chỗ nào lòng Huân khó do chê bai hay do gợi và ham chồng Dù phân biệt được loại cảm xúc gì chỉ tại hai hợp nhau khuôn xụ xuống chợp cười vẻ nói “ông xong rồi Đi thôi.”
Ngô ngạc cách xưng khi để ý gương thất và mỉm cười khoác quầy toán sơmi viên khẽ nhếch cười “tính giúp này.”
Du Huân cười viên cục trong lòng mím môi nói đã tặng để tiền được rồi.”
“Không cần.” lời cộc lốc liếc mắt viên toán nổi đi/ên.
“Của cảm Nữ viên vẻ nói.
Ngô mỉm cười cầm túi đồ lịch lời “Cảm em.”
Nàng tượng mắt kìm được quăng đống túi xách dữ liếc “Nếu thì tâm đi.” Rồi hậm hực bỏ đi.
Ngô nhíu hiệu từ đâu tới vài mặc vest cung hcúi âm trầm thấp “Đưa hết số đồ nhà.”
“Vâng !” Đám nhận cầm túi đồ khi xong đuổi Huân để trong hàng hết ngạc nhiên.
****
“Ngô ch*t bầm đáng gh/ét dám cười nói vẻ phụ Huân hậm hực oán trách Từ anỳ từng nói hay cười vẻ phụ vậy nay dám vậy gi/ận.
“Chị hai đâu rồi chứ và Bảo đã rừ sớm.
“Huân Huân…” Từ đằng nói thèm nhanh hơn.
Ngô nhíu kéo đứng “Huân….”
“Buông gì vùng vẫy cố gắng rút thể.
Hắn nhếch cười vẻ nói “Bả vậy do ?”
“Gh/en Tôi rãnh xen anh.”
“vậy tại khi hậm hực bỏ ?”
“Tôi để hai riêng mà. ra.” Huân đ/á/nh mạnh lồng ng/ực cười tươi “Đây nào !”
“Tôi không….?!” nói hết đã kéo lòng môi đỏ tươi mịn màng thong thả hút hết ngọt cảu Huân tròn mắt giữa bao nhiêu vậy sưa lưỡi tà á/c xâm quấn cái lưởi hương mại nàng. Nhiệt hưởng thụ ớt Huân cũng nuốt trọn. Hồi lâu lưu luyến Huân che ấm ức vô cùng “Ngô thối tha nói viên ứ/c ?”
Ngô nhếch cười mái tóc mượt “Bà rõ ràng gh/en.”
“Mặc kệ định bỏ lần nữa giữ trọn lòng “Sao mặc kệ được ?”
“Hừ lưởi trơn tru từ bao giờ vậy ?”
“Du nói yêu thì gì hỏi.
“Thì t/ự t*.” Huân dỗi lời.
“Vậy giúp em.”
“Chuyện gì ?”
“T/ự t*.”
“tại ?”
“Vì đã yêu rồi !” mắt cười thì trừng mắt ngạc nọ nói ánh mắt đăm con ngươi sâu thẳm run sợ t/ự t*…vì phép thì được quyền ch*t. Nếu ch*t thì chính gi*t em.”
Du Huân mím môi im lặng tròng mắt nỗi sắp lọt đùa giỡn hay u/y sống Nhìn vẻ ngây ngô vũ nhịn được cười rồi chúng thôi bà xã.” Đến khi eo bừng tỉnh tại. Vội tránh tìm cách lẩn trốn siếtchặt Huân xụ hầu nói ra” ra” nàg giá trị đối !!!
Xuống đỗ xe hầm trung tâm sắm ,Du Huân hai trống mắc hỏi “Đồ đâu Không đuổi quăng hết thứ sắm ?
“Đã đem nhà.” lời Đi nơi đỗ xe khựng vẻ cũng thay lạnh lung và sắc bén ngây gì xảy khi đám rõ.
Bọn toàn bặm cầm vô số d/ao cây ,…. Không th/ù eo “Em Đây chìa khóa xe ?”
Du Huân ngạc cả xe cũng rõ ràng bí ?? Trầm mặc họ…”
“Tôi lo được.”
Du Huân ngừng chỉ nên đành mình đ/á/nh đám 20người. Vừa từ chặn đám nữa và bao vây.
“Định đâu vậy ??” trong số kai nắm cổ nở nụ cười x/ấu cố ý kéo lòng.
*Bốp…rầm… kịp phản đã dùng đ/á mạnh đồng thời kéo phái mình. âm trầm lạnh lẽo hầm băng giống gầm q/uỷ dữ “Thằng khốn đừng dùng bàn bẩn đ1o chạm ấy.”
“Ch*t ti/ệt Hắc Long nay ngày tàn đã đợi thời cơ lâu lắm Bọn chúng hầm hồ cùng hắn. Huân mình giữ bả rút khẩu sú/ng từ nhắm chúng.
*Đoàng đoàng….
Du Huân được bảo vệ cẩn dù thế nào cũng ai chạm chắc khỏe chung thủy giữ nàng.
“Buông vậy thương đó.” Huân níu được dù tài giỏi đâu cũng dần thôi.
Ngô nhếch cười lo được.”
“Nhưng mà….”
*Vút…rầm….đoàng….
“Hắc Long nghĩ mình gục được Tên đứng đám mải mai.
Ngô nghiêng vẻ vô cùng nghạo nghễ “Tất thể.”
“Bỏ con vớimày trận.”
“Mày nghĩ đi/ên Nghe lời mơ tưởng.”
“Hắc Long….Tao chỉ giúp vứt bỏ ‘gánh nặng’ cười mai nói hai ‘gánh nặng’ dùng cặp mắt giễu nàng.
Du Huân mím môi quả đối gì gánh bảo vệ… bảo vệ được mình.”
“Đối gánh vợ.” dàng lời. Nhưng dù nói thế nào trong tâm vẫn đẩy mạnh cánh ngoài.
“Huân !”
“Tôi lo rồi tìm chỗ trốn thoát khỏi hầm giữ xe được đàn đã mai phục khắp nơi.
“Thế nào cảm chứ đã vứt con đấy” nhếch cười khẩy.
Ngô vẫn chút biểu cảm mai nói “Mày nghĩ đáng ?”
*Rầm… vung đ/á quyền đứng nổi. dùng cặp mắt sắc bén lưỡi hái Tử liếc đám chúng cảm lạnh run lẩy bẩy. Bọn chúng chắc chắn Hắc Long đã nổi lửa vô ch/áy hừng hực nào dám đến.
“Tụi bây chờ gì nữa lên” đàn bừng tỉnh đ/á/nh thì đ/á văng hàng chục chạm đ/á/nh tơi bời. quỹ dữ hăng hái đ/á/nh đ/ấm lien tục phép ai nhục nàng.
Du Huân đứng từ rõ cả phủ nhận tài giỏi đã bắt vài giọt mồ hôi tục vậy thua mất. điện thoại My.
“Chị chị nói Bảo hầm giữ xe trung tâm thương mại đi”
“Tiểu gì mắc hỏi.
“Mau Thần…anh ấy…Á…” nói hết đã lạ lôi điện thoại xuống đất.
“Con khốn dám điện thoại báo định đ/á/nh kịp xuống đã vũ đ/ấm đồng thời kéo mình.
“Vũ Thần…anh…”
*Bốp…. Huân mình khi đ/ập kia. hốt khi từ chảy xuống xuống khuôn tú. Thần….m/áu…”
“Không sao.” cười nhạt để trấn an nàng.
*Xoẹt….Thêm ch/ém hắn. nhíu tục đ/á/nh chúng cầm khẩu sú/ng đất b/ắn lien tục viên đạn thẳng từng tên.
Hơi khói phun từ môi mỏng Huân vậy trong lòng sợ lo lắng chứ Mau đi….”
“Không được được.”
“Mau đi….Vũ Thần…Anh chảy kìa.” Huân sắp khóc cố kìm lại.Nàng x/é vạt để chặn lại. Tự trách bản thân nhiều.
“Haha…..thế nào Cảm gíac ch/ém Có tuyệt đã nói rồi chỉ gánh sớm vứt bỏ thì liên lụy thôi…”
*Đoàng….
Hắn nói xong viên đạn từ trúng khụy xuống ngờ khảong cách thế cũng nhắm được khi thương ?
“Mày viên đạn trong n/ão âm “Tao đã nói cấm xúc phạm phụ rồi lỗ tai *Đoàng…Thêm sú/ng nữa lần ày đích viên đạn lỗ tai gầm đớn. “Gi*t nó…gi*t nó tao.”
“Vũ Huân…” Đột từ Bảo dần cùng đám số lượng gấp đàn Phúc.
“Anh Bảo !?” Huân mừng rỡ tiếng.
Anh đỡ mắt bệ/nh viện.”
“Vâng.” gật mặc bộ vest giúp tay.
“Vũ đi giao anh.”
“Anh nghĩ kiệt rồi lạnh lùng tiếng.
Ngô Bảo cười hất vẻ nói thì kiệt rồi.”
Hiểu ẩn ý nhếch cười rõ ý nghĩa nói anh.
Tào hệt rùa rúc sợ hãi thôi vẫn giả vờ bình tĩnh đám tiến “Xông lên.”
Ngô Bảo mỉm cười “Thật lượng Rồi vung cái đám lập áp đảo phe Phúc.