Đấu Phá Thương Khung

Chương 1507: Tiêu Thần ra tay!

04/03/2025 14:42

"Chẳng dè Liên này tu luyện tình trạng vậy, quả khác con người."

Cảm giác bên trong luồng đang phong ấn Liên lại nhịp tim trong lòng thoáng làm lạ, vừa muốn chóng lui thì gian xung quanh trong tích tắc ba đào cuộn trào kịch liệt. thân đại vỗ xuống dưới, trực phong tỏa đường lui Viêm.

"Tịnh Liên ngươi thể động đến!"

Đột nhiên nghe tiếng quát vang bên tai, thoáng rùng mình: "Điện Điện? khốn này khôi phục đó chứ. "

Trong lòng chợt rúng ngẩng lên. Chỉ con ưng lồ bay vụt đến, trên lớn đấu khí đen tuyền lặng tụ, nhắm hung chộp xuống. bộ dáng hiển nhiên tung đò/n sát thủ.

Tốc chớp gi/ật, lại thêm gian xung quanh bị tránh né.

"Yêu thì trái lại đang sẵn đây, ta tặng cho vậy!"

Đối với nguy nhưng hoảng lo/ạn, tu luyện vậy rồi, tình huống nào gặp qua, tự nhiên bởi vì sự hiện cho thần rối Hắn lui vài nơi đột bùng những rung động chứa lượng hủy diệt hùng h/ồn áo nát bụi phấn, đóa màu hiện trong lòng tay.

Ngũ sắc loại Dị tạo – Hủy Diệt Liên!

Đối với nhân hùng Điện, dám kh/inh nào, vừa tuyệt chiêu nhất. điều tiếc hiện tại tăng trưởng đột cách khác nhất thể loại Dị cách hoàn hảo.

Hỏa hình, lùng bóng đang càng lúc càng lớn dần trong mắt. Khoảnh khắc đó tâm tưởng lại tĩnh chớp dưới sự quan sát tập trung rõ ràng hẳn lên.

"Tặng cho này!"

Điện s/ợ, thân lóe vài cái hiện Viêm, ngay lúc đó, thân thể cứng giống thân đang cong hết mức trong tích tắc buông đóa Hủy Diệt Liên trong trực đ/ập vào Điện.

"N/ổ cho ta!"

Trong khoảnh khắc đóa tung chợt lóe tia ngoan đ/ộc. Không cần lui lại trực dẫn đóa hủy diệt kia. nhanh, để gian, thể tránh khỏi vi đóa phát uy lớn nhất.

"Tên đi/ên này..."

Động liều mạng Thân thể ngay tại khắc đó thoáng sựng lại đột nhưng khi sắp nhảy lui thì đóa ầm ầm tung…

"Ầm...."

Một tiếng lớn vang rền khắp trời tai mọi ù nghe gì. Tiếng mẽ mức mãi khi nó lan tận trời địa chìm vào trong sự tĩnh mịch lạ. Trên bầu trời, cơn lốc lồ cao nghìn bùng cắm xuống đất đ/á biển nham thạch nóng chảy hừng hực, vươn thông trời cao, cuồn cuộn xoay tròn. Không gian phảng phất vặn vẹo những âm thanh muốn rạn nứt tan vỡ....

Từng h/oảng s/ợ cảnh tượng trên, dưới cơn bão đầy bá đạo họ quả nhỏ bé hôi vậy.

"Tên ch*t ti/ệt kia…"

H/ồn Phong trọng bão lửa, kích khiếp vậy, dù y toàn chắc thể đỡ.

"Điện sao chứ?" Phó điện đột hiện, trầm hỏi.

"Uy Dị nhiên yếu, nhưng tên kia kém Muốn gi*t ư, nghĩ dễ dàng vậy sao?" Phong thản nhiên "Chuẩn bị hội, đoạt Liên Hỏa!"

Phó điện gật đầu, chăm chăm trung.

Cơn lốc lớn quay cuồ/ng tàn khắp bốn phương hướng trên trời cao mười phút mới tan đi. Khi bão tan dần, bên dưới biển nham thạch nóng chảy hiện cái đáy rộng vạn trượng. Từ xa lại, hồ miệng Ác m/a đang toang hoác, thâm sâu thể dò.

"Xẹt..."

Theo bão tiêu tan, khoảng cách đó xa thoáng rung hai bóng hiện. trong đó với sắc nhợt nhạt, nhiên Nghiên.

"Ngươi đi/ên mà, hãm thân trong đó, ngươi bị Liên hủy diệt đó!" Trên vầng trán Nghiên ước quầng màu tím, chằm chằm Viêm, dỗi nói.

Tiêu cười lại bão vừa tiêu tan, nơi bóng đạp trên hư chầm ra.

"Quả nhiên ch*t được..."

Thấy thế, khỏi lắc đầu, thoáng hiện nỗi vọng. [Ng/uồn: http://truyenfull.vn](https://truyenfull.vn)

"Không hổ thể cho ta bại lần. thể phu ngươi với con khác xưa."

Bóng trong mây khói đó Điện. sống ngay bên trong Hủy Diệt Liên nhưng sắc phần nhợt nhạt, bên khóe miệng dòng m/áu nhỏ. Hiển nhiên, việc ngang ngạnh chống chọi trực với làm mái gì!

"Vụt vụt..."

Nhìn sống, sắc Huân Nhi khẽ biến, động thân bay vụt vây xung quanh Viêm, cảnh giác chằm chặp vào Điện.

"Lúc hai ngươi thủ, để ta không? Nếu quả vậy, lúc giờ ta thể hai vị mình tí đấy."

Điện liếc Huân Nhi, đó dừng lại trên Nghiên Cổ Hải, cách quái vung biến ảo cái Khi ấn kết thành, khí dưới khiếp hãi mọi đột nhiên tăng vọt. Chỉ trong hơi ngắn ngủi trực xung cảnh giới Hậu kỳ, mơ hồ vươn cảnh giới Ngũ Sơ kỳ.

"Ngũ Thánh!"

Cảm thụ khí trong nháy trở nên cùng vẻ trở nên hết khó coi. này lại tận bây giờ.

"Lão Ngũ dám coi ước định các chủng tộc Viễn cổ cái rồi!"

Cổ Hải trầm nói. Nếu vỏn vẹn Hậu kỳ, y Nghiên thì cần sợ. quả Ngũ Thánh, với hai họ, đơn giản hi vọng chiến thắng.

"Ha phu mắn đạp vào lĩnh Ngũ thôi, thế Ngũ Thánh, cho nên tính vỡ ước định!"

Điện nhạt, lời ích, đạp hư tiến lại Viêm: "Giao bổn đây!"

"Nằm mơ..."

Nhãn thần Nghiên nên lẽo hẳn, nàng khoa tới, vàng rực bùng tụ con Kim long lớn, giương nanh vuốt nhắm tới.

"Vỡ cho ta..."

Nhưng đối với kích Nghiên, khẽ lắc đầu, bấm điểm vào hư con Kim long cách xa mười kia đột nhiên vỡ tung từng mãnh vụn.

"Hự..."

Kim long tan Nghiên cùng hệ kêu tiếng đ/au đớn, tục lui sau.

Nhìn Nghiên chiêu bị mọi khỏi biến sắc. Chênh lệch giữa Ngũ Hậu quả Nếu lúc trước, nhất định năng khẽ vung bại Nghiên dễ dàng vậy.

"Ta Nghiên vừa hao nhiều, gia kia hiểu sao hồ thể khôi phục rất nhanh. Bây giờ dù ta Nghiên rằng thể lại lão." Cổ Hải nói.

"Thái Hư Cổ Long tuy mẽ đấy, nhưng muốn vượt giai chiến e rằng khó. Mau đem bổn bổn nể lúc tha cho hai rời đi!"

Điện chắp lưng, Phong Phó điện hiện bên cạnh, âm trầm chằm chặp vào Viêm.

Ánh chợt lóe sáng, cánh đang nắm giữ luồng màu đen gân xanh. Thực ư Hủy Diệt Liên trọng thương. bắt buông tha bổn thì thể rồi.

"Sớm nghe ngươi giảo hoạt hồ ly! Được, vậy hôm nay bổn nhất định cho ngươi hội đào tẩu đâu!"

Nhìn lóe lên, khẽ nhạt. dẫm vào hư thân m/a mị xuyên qua trực hiện Viêm, đó vung chưởng chộp xuống linh cái hắn.

"Tiểu bối, mau ch*t…"

Chiêu thức nọ hầu thi mức điểm. Người gian rung trận thì cách linh cái tấc.

"Hậu bối thì Há để mi ch*t ch*t..?"

Đương khi chộp thì đột thon g/ầy hiện ngay trên đỉnh hắn, hất b/ắn thanh âm khàn khàn vang lên.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ly Hôn Xong Tôi Thành Tỷ Phú

Chương 11
Tôi vừa ký đơn ly hôn, tình địch đã thuê sát thủ quyết lấy mạng tôi – may mà hệ thống chen ngang, tiện tay tặng tôi danh phận tỷ phú để tôi nằm phơi nắng đếm tiền và cười vào mặt bọn khốn Ở đây, đàn ông yêu đàn ông là chuyện thường ngày, kết hôn công khai, hợp pháp hóa cả tình lẫn tiền – chỉ có yêu sai người mới là tội ác. Và tôi là con chó liếm ngoan ngoãn nhất bên cạnh Trịnh Dạ. Khi anh ta yêu, tôi tự giác lùi về tuyến sau. Khi anh ta chia tay, tôi là người đầu tiên mang đến sự an ủi. Tôi lặng lẽ nhìn anh ta và mối tình đầu chia chia hợp hợp, suốt tám năm trời. Cho đến ba năm trước, khi họ lại cãi vã không ngừng, Trịnh Dạ trong cơn tức giận đã kết hôn với tôi. Anh ta nói mình như chim mỏi cánh trở về tổ, cả đời còn lại chỉ muốn dừng chân vì tôi. Nhưng ngay hôm qua, mùi nước hoa quen thuộc của mối tình đầu lại vương trên cổ áo anh ta. Đêm đó, anh ta đưa cho tôi một tờ thỏa thuận ly hôn. Tôi nhướn mày, cầm bút ký tên mà không chút do dự. Bên tai, tiếng thông báo của hệ thống vang lên vui vẻ: [Đinh! Hai mươi triệu đã vào tài khoản. Chủ nhân, cuối cùng chúng ta cũng có thể rời khỏi cái mặt phẳng rác rưởi này rồi!]
0
4 Hung Trạch Chương 22
7 Vân Môi Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm