Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 89: Ngươi nhận thua đi

05/03/2025 16:25

Dịch giả: hoangtruc - nhóm HTP

Ngay ngẩng đầu năm ngũ thiên Bắc, bỗng mỉm cười, vốn tuấn lãng, mỉm ít nữ tử Nam lộ khác lạ mắt.

vỗ lấy Thú với dáng dữ tợn nằm sấp rồi bước trước. Thú kia u quang đứng dậy.

Ngay cẩu vừa đứng ít tử Nam kìm được kinh hô.

Lúc đứng dậy Thú trượng, rắn ẩn chứa lượng vô cùng lớn trong, đầu lớn, để nhiễu từng dòng nước dãi chảy khóe miệng, lông đen xù càng thêm mãnh.

Hơn nữa, bốn bắp đùi bình dọc lộ cây gai xươ/ng. Nó nhún liền thẳng đài rồi ngửa trời rống lớn tiếng.

Một rống tựa hóa thành sóng âm quay tám hướng ít mỗi tử bở ngừng r/un r/ẩy, chúng nó bái kiến Vương giả loài ngẩng đầu lên.

Bắc mang đi đài, lướt Nam.

“Bờ Bắc, Liệt, biết môn đối cùng ta?”

Lời hắn truyền ra, Đại ngừng nhiễu nước dãi tia lạnh mặt, bằng thường ít. Nhìn vậy, bất kì kẻ mất đi nữa lưỡi vô cùng rõ ràng.

Nhìn mình chưa chiến, tử Nam trầm Lúc tử Nam nhìn Liệt, Đại cẩu kia ít, xoay tròn, thần cổ quái, rồi hắn tiếng, ngạo bước ra.

Hắn bước ra, tử Nam hắn chờ mong. Thú lớn đưa u tối lập lòe chằm chằm này.

Bạch bày dáng thủ, cằm trước, bước đài. Xa xa bầu trời, chim Chu trưởng lão tập trung chú Thuần.

"Bờ Thuần!" Lên đài đấu, vừa Thú tiếng, hóa thành sát nuốt lấy hắn.

“Bạch Thuần? chính nhất Tư cách Nam?” Ánh trang phục Thuần, che giấu nhạo mắt.

“Ngươi đúng không? Ta thua!” Thấy Đại hăng lòng r/un r/ẩy nhưng hắn cố gắng duy trì dáng thủ ngạo mây bầu trời mình.

"Nhận thua?" nghe sững sờ. Sau đó ngẩng đầu lớn vừa nghe được chuyện đó vô cùng buồn cười, dần nổi sát khí.

“Có tứ, nhiều năm vậy, chỉ tử môn duy nhất với ta.” tay muốn bấm niệm quyết điều khiển Thú.

“Bắc Liệt, đây cuối cùng thua. tay, sợ hãi đấy, khuyên ngươi…Tốt hết đùng để tay hơn.” than tuyệt thế thủ tịch khắp thiên lộ thông cảm.

Thời điểm tử Nam trợn mắt, bọn hắn Thuần, rồi chút, nữa thêm Đại kia. Nhìn thế sánh bên, rõ thanh thế mạnh nghi ngờ.

Chỉ mấy câu vừa lòng mọi tự hi vọng, chỉ nghĩ mấy chuyện x/ấu trước, tất tử Nam lo lắng thiệt hơn.

vang nhạo càng thêm liên tục dứt.

“Tên ngốc sao? huynh chính ngũ thiên Bắc, bằng Q/uỷ Nha, nhưng chính Q/uỷ Nha huynh thừa thực huynh. a, ngạo chứ!”

“Chẳng những thực huynh đại, đầu Thú hắn đến Liên trưởng lão thán a. Đây chính Vương giả vật, hãn, lượng lớn vô cùng, chỉ bình thường chấn nhiếp th/ần. nhỏ đoán chừng chỉ đủ cắn đ/ứt mảng lớn hắn rồi a.”

"Bắc huynh, tất thắng!"

Bắc chọc cười, lạnh lẽo, quyết nhất để da bong tróc, ch*t nhưng rớt da thôi, thời bấm niệm quyết tay.

“Thật tay, sợ hãi.” thở dài, đưa tay vỗ túi trữ vật cầm viên tay.

Ngay đó, nhếch miệng cười, tay bấm quyết điểm chỉ, đầu Thú vốn kiên nhẫn lập tức rồi lao thẳng Thuần.

tốc ấn kí trời trán tản hào quang rồi tiến Thuần.

Trong vọt tới, tốc vọt tăng, hắn thời ném thẳng viên Thú.

Vẻ tợn Thú vốn nhẹn đi nhưng nó khựng lại, lộ biến hóa rồi đem kia nuốt xuống.

Sau nuốt Đại r/un r/ẩy, ngập tràn m/áu, khắp tràn n/ổ vang. nó vốn lớn cỏi, phình lớn chớp kích cỡ tăng gấp đôi.

Gai hiện nhiều hơn, thêm!

Nước dãi nó nhiễu ròng ròng. Đặc biệt gi/ữa ch/ân nó cuộc hiện cây côn…đột dựng lên!

Trong chớp mắt, dữ tợn vô cùng đến mức khó hình dung được.

Ánh nó trở nên đỏ sẫm, thở hồng hộc, thần trí gần mơ hồ đưa móng cào cào lấy đầu ngửa trời rú long trời lở rú cổ quái truyền khắp bốn tử đứng ngoài quan sát hít lạnh.

“Đây là…đan vậy???”

“Không đúng, thế dạng cẩu quen mắt…” tử Nam kinh hô.

tử trợn tượng Thú kia nuốt lấy trở nên biến hóa hẳn. Bọn chúng thế Đại bạo tăng đến khủng bố, những thêm hãn thêm cuồ/ng, bọn trở nên kinh hỉ.

“Đan ngờ quả đến vậy!”

“Có phát cuồ/ng!!!”

Một ít xung quanh gi/ật ngay sốt hiểu rõ huống đến cùng thế nào. Thú hãn nhiều, nhưng biết vì sao luôn ổn.”

“Khuyên thêm câu nữa, thua đi!” cằm, lạnh nhạt nói.

“Vốn chỉ đ/ứt tay thôi. Không ngờ giả thần giả q/uỷ, sẽ đ/ứt tứ nhà vậy!” Sát Liệt, thiên được ảnh hưởng mạng nhưng chuyện gẫy gân khó được. vừa xông thẳng Thuần.

Bạch thở dài, vung tay lên. Thư Hương Đan hắn luyện chóng thẳng Liệt.

Ném dược, tốc vọt tăng, hắn thủ sát mép đài. Đứng đó hồi hộp chú Liệt.

Hai co lại, tránh, nhưng tự n/ổ tung hóa thành bột bao trùm lấy bốn phía. Mặc kệ trốn thế dính được ít gã.

Tưởng lây dính biến rồi thủ kiểm tra lại. Nhưng phát hiện được điều bất dễ ngửi.

Gã nhíu mày, cổ quái bèn chóng muốn tốc tốc thắng nghe truyền tới, liếc xéo biến.

Lúc Thú đằng kia quay đầu lại, thở nó hổn m/áu chằm chằm Liệt.

Bắc hãi hùng hết h/ồn hết tiến hành điều khiển nó bất Thú rồi chớp lao thẳng Tốc nó quá nên kịp tránh, trực tiếp Thú đ/è trên.

"Ch*t ti/ệt, ! Ngươi muốn làm Sắc âm vừa thét Thú đ/è lấy lưng, lượng Thú vô cùng lớn, nên cách nhúc nhích được. dự hiện tái nhợt lại.

Giờ khắc tử môn bốn tự tiến gần đài chút, trợn hốc diễn ra. những Chưởng tòa và các trưởng lão đài sang, thần thức các Thượng trưởng lão tập trung chú này.

Ngay đó, mọi hít lạnh người, s/ợ trước mắt…tiếng thảm thiết hiện!

"Không. . Không. . Ngươi! ! A! ! long trời lở lộ thống khổ, mờ mịt tin tưởng việc phát sinh, r/un r/ẩy, thanh âm đến cực hạn.

“Trời ạ!!! Đây chứ, phát cuồ/ng, là…phát a!!!”

"Cái này. . Cái này. ."

“Bắc huynh rõ rồi?” Toàn tử chấn xôn xao, cách tin nổi. Thậm tử đó, thở dồn dập, lộ s/ợ và rung chưa từng có.

Lúc giãy dụa đến cuồ/ng, thảm thiết ngừng truyền lương. long trời lở đất khai sáng đường Linh Khê tông chưa đặt đến.

Coi Q/uỷ Nha sốt trợn tròn run run, hắn xoay chuyển lộ tin tưởng được.

Đầu tử Nam n/ổ vang, đầu trống rỗng. Thượng Quan Thiên Hữu mê muội, thế tựa hề tốt cả. mày Chu Tâm Kỳ đó đỏ bừng lên.

Bạch đúng đài hãi hùng khiếp vía. sao đây lần đầu tiên hắn thử Phát quá đấu đấy. Không nghĩ xảy kinh đến vậy…Lúc thảm hắn đành lòng bèn thở nói.

“Ta nói, tay sợ hãi, khuyên bảo nhiều lần. mê bất đành lòng, hiện mình vô tội.

“Bạch Thuần!!!” Đúng gi/ận dữ từ trung truyền vang vọng. Sư tôn mang sát ngập trời đến, tay áo quay đưa đầu Thú thật xa, tay lão chụp lấy mũi mang thật kia. Chính lão muốn dừng lâu hết, trừng gi/ận dữ rồi thủ rời đi.

Lúc rơi trạng th/ần tổn khốn khổ trọng chỉ cách lại, chìm hôn biết làm thế khác được Cái loại thống khổ tất chỉ hồi mộng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chọn Lựa Kiên Nhẫn Mùa Đông

Chương 19
Tôi là một Beta hạng xoàng trong thế giới ABO. Sau một đêm cuồng loạn với siêu sao hạng A say rượu, tôi bất ngờ mang thai. Để tránh bị tẩy chay, tôi vội vã bỏ trốn ngay trong đêm. Khi siêu sao đó tìm thấy tôi, tôi đang được mời tham gia chương trình thực tế về nuôi dạy con cái. Siêu sao tức giận dồn tôi vào tường chất vấn: "Ly hôn? Độc thân? Sao anh không nhớ em từng cho anh danh phận gì nhỉ?" Tin tức tố của anh ấy rò rỉ, khiến nhân viên chương trình run rẩy sợ hãi. Tôi nhẹ nhàng gạt tay anh ấy ra, bế Niên Niên lên, ngước mắt lên nói giọng bình thản: "Thầy Lục, xin hãy kiềm chế một chút, anh đang làm con tôi hoảng sợ đấy." Anh ấy cười gằn, thong thả ngồi xuống trước ống kính: "Ai mắt sáng cũng thấy rõ, Niên Niên là con của chúng ta." Nhìn hai người giống nhau như đúc. Khán giả nổ tung.
0
3 Chia Thiên Hạ Chương 18
4 Trùng Trộm Mệnh Chương 16
8 Trà Đào Đá Chương 11
12 Theo Đuổi Chương 7

Mới cập nhật

Xem thêm

Cây Và Sông

Chương 20.2
Tôi có một người anh sinh đôi. Anh ấy từng điên cuồng thầm yêu một chàng trai, trong điện thoại toàn là ảnh chụp lén người đó. Sau khi anh mất, vì tò mò, tôi đã chủ động tiếp cận người tên là Chu Mộ Thanh. Tối muộn cùng nhau xem xong một bộ phim. Tôi nằm trên giường, trằn trọc không ngủ được, dứt khoát bò sang nằm cạnh anh ta, hỏi: “Anh nói xem, tại sao đàn ông lại thích đàn ông nhỉ?” Trong bóng tối, Chu Mộ Thanh nhìn tôi cười, ấn đầu tôi xuống thấp hơn một chút. “Ừ nhỉ, tại sao vậy ta?” “Trần Gia Ngôn, em nói xem tại sao?” Bốn mắt nhìn nhau, hơi thở giao nhau, môi chỉ cách nhau một chút nữa là chạm được. Tôi không nhịn được mà nuốt nước bọt đánh ực một cái. Trên chiếc xe buýt đông đúc, tôi và Chu Mộ Thanh đứng đối diện nhau. Dạo gần đây, tôi luôn thích nhìn anh ấy ở cự ly gần như thế này. Anh thực sự rất đẹp trai, nhìn bao lâu cũng không thể tìm ra một điểm nào khiến người ta chê được. Vậy nên, vì anh ấy đẹp trai, đó là lý do khiến Trần Gia Ất thích anh sao?
Boys Love
Đam Mỹ
Hiện đại
3
Mê Cung Tâm Trí Chương 18