13
"Tạ đi/ên rồi?"
Tống Dật nhìn tôi với thông cảm.
"Tôi……"
Giờ phút tôi lời nào x/ấu hổ.
Chẳng lẽ tôi thực sự đi/ên rồi?
Bức vừa rồi là selfie của Tống Dật.
Và vừa rồi ta là đang tìm góc để selfie.
Tôi cuộc làm cái quái gì vậy?
Nhưng tại sao ta lại điện của tôi để selfie?
Nhìn điện trên tay tôi mới kịp phản ứng, chẳng trách tôi có mở khóa bằng khuôn mặt.
Tôi lập tức lấy chuyện với ta.
Mà trái lại, Tống Dật lại có chút hoảng lo/ạn:
"Tôi, tôi, tôi..."
Được rồi, cuối cùng tôi bắt kẽ hở:
"Tôi cái gì tôi? Mau thật khai báo!"
Tôi thừa thắng xông lên, nhất quyết có câu trả lời.
Nhìn thấy tôi thắc mắc, Tống Dật nhịn với tôi:
"Chẳng thích ngắm của tôi sao, tôi muốn thêm vài tấm cậu."
“Như vậy thì hiệu ứng giấc của chẳng sẽ thêm phong phú sao?”
Lời ta hình như cũng có lý.
Tôi lập tức lướt xem những tấm ta vừa chụp, càng nhìn càng đỏ mặt: “Chụp tốt, lần sau tiếp tục nhé”.
Tôi tắt điện và mỉm với Tống Dật đang trưng mặt khó chịu.
Có lẽ quen con trai cũng được.