6.
Vì ngăn cản quản lý hay người Nguy Sâm đều cách bàng quan mặc kệ, để mặc gây chuyện để chiếm spotlight.
Nhưng ngờ đầu phát đi/ên trắng trợn đi nguyên lén lút cùng ông chủ lớn âm mưu đặt ra quy tắc ngầm nhưng thể đàn áp tôi.
Chỉ trong thời gian ngắn đã tìm bước trong nguy nan.
Chỉ là người chịu khổ lại là quản lý tôi.
Ngày cô ấy thầm vào tai “Bây giờ cô chơi vui lắm nhưng phải bảo vệ cô, cô có biết khổ hả?”
Tôi liên tục đầu, tất nhiên là biết rồi.
Cho đã giao cô ấy việc đó là ngỏ lời mời thử vai đảo rất tiếng.
Khi thấy lời mời thử vai quản lý cười khép miệng được.
Tôi an quản lý câu sau đó đi theo cô ấy địa điểm thử vai mời.
Khi vừa nơi đã thấy Lan.
Mọi người ai vây quanh cô ta.
Tiết như minh tinh đỉnh lưu vậy, ngạo vô đứng giữa cơn mưa lời khen mọi cô thấy tỏ kỳ lên chào hỏi.
“Chào diễn, là Lan.”
Nhìn thấy chỉ đầu cái lấy quay đi chuẩn bị buổi thử vai, bị ngó lơ tức sắp rồi, sau đó cô đi theo người hướng dẫn chờ.
Tôi cảm thấy có chuyện tai quái cùng quản lý đi nghe lén.
Quả nhiên nghe định ra cái giá cao để m/ua vai nữ chính bộ phim ảnh này.
Khi thấy đưa tấm phiếu ra vẻ tối sầm lại: tiểu thư, cô nói kỹ năng cô đi, thứ bàng môn tà nếu cô cất phiếu đi cô đừng trách tại khách sáo.”
Đối diện những lời khó nghe diễn, ngượng ngùng mỉm cười: “Đạo à, đương nhiên kỹ năng có vấn gì rồi, chẳng phải là do cảm thấy ông vả quá mới muốn giúp ông…”
“Được rồi, bận lắm.”
Đạo thèm nghe nói hết câu đã trực tiếp đi ra khỏi nghỉ.
Ở cửa ông ấy thấy vô thức đầu chào hỏi ông ấy.
Mà này bên trong đã thấy cô hừ lạnh tiếng.
“Tô Ý, cô có mũi đi thử vai hả, là phim ảnh cô Nhĩ sẽ cô à?”
“Chẳng lẽ cô?” hỏi Lan.
Tiết bị chọc gi/ận hất cằm, cô trừng mắt đắc ý tôi.