Bà Đỡ

Chương 3

04/06/2025 11:40

Mẹ tôi lấy tấm chăn liệm, trải lên qu/an t/ài, bảo nếu mệt thì dựa vào đó nghỉ ngơi chút, dù thế nào cũng phải ngồi yên cho đến khi hạ huyệt. Chỉ khi đất phủ lên nắp qu/an t/ài, tôi mới được rời đi.

Lão đạo trưởng sợ tôi ngủ quên ngã xuống, dùng dây thừng buộc ch/ặt phần thân dưới của tôi vào qu/an t/ài. Ông ta dặn đi dặn lại: "Nhất định không được rời khỏi đây. Dù ta ra tay trấn yểm, cũng chỉ giữ được năm phút."

Chuyện càng lúc càng kỳ quái. Đến nửa đêm, người làm lễ đi ăn uống nghỉ ngơi. Tôi ôm con gà trống nằm nghiêng trên tấm chăn liệm, thả lỏng người thư giãn.

Bỗng nghe thấy tiếng "cục cục" vọng ra từ trong qu/an t/ài. Tựa hồ tiếng đờm đặc nghẹn trong cổ họng người già, lại giống tiếng gáy nghẹn của gà trống. Lại như có sợi chỉ nào đó đang bị kéo căng ra...

Nhớ lại cảnh bà nội bị khâu mắt khâu miệng trong đoạn video quay lén, tôi vô thức áp sát tai vào qu/an t/ài.

"Đến ngày đưa tang bà nội em, khi qua cầu đ/á, em hãy cởi dây thừng quăng xuống sông rồi nhảy theo. Bơi theo dòng nước, đừng ngoái lại. Chỉ có thế em mới thoát nạn."

Giọng đàn ông bên tai khiến tôi gi/ật mình quay đầu. Một một người đàn ông mặc trường bào màu trắng, thân hình thon dài đang đứng cạnh qu/an t/ài. Gương mặt tuấn tú phảng phất nét u sầu, tựa ánh trăng soi mặt nước.

Thấy tôi nhìn chằm chằm, y thở dài ném vật gì đó vào lòng tôi: "Ba ngày tới sẽ chẳng yên ổn. Giữ lấy thứ này, cố sống đến ngày đưa tang. Nhớ kỹ phải nhảy cầu!"

Một hòn cuội to bằng trứng bồ câu rơi vào tay, lạnh buốt mà trơn nhẵn. Khi ngẩng lên, bóng dáng người đàn ông nọ đã biến mất tựa một giấc mộng. Nhưng nếu tôi nằm mơ, tại sao tay còn cầm hòn đ/á cuội đó?

Đang hoang mang, tiếng "cục cục" lại vang lên. Bà Tư, người đã liệm x/á/c bà nội, bước vào linh đường, quỳ sập trước qu/an t/ài.

Tôi hô lớn, muốn hỏi về cái ch*t của bà, nhưng bà ta như đi/ếc đặc. Bà Tư dập đầu mấy cái thật mạnh, rút từ túi ra cây kim chỉ rồi đ/âm thẳng vào miệng mình.

Mũi kim xuyên qua môi kéo sợi chỉ đen, m/áu tươi ứa ra. Dường như bà ta không thấy đ/au đớn, tay khâu nhanh như máy y hệt lúc khâu x/á/c bà nội. Mà cổ họng bà ta như bị tắc nghẹn, miệng phát ra tiếng "cục cục". Con gà trống trong lòng tôi cũng đồng loạt gáy lên từng hồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
7 Chúng Ta Chương 18
8 Thần Dược Chương 15
10 Bé Lục Cục Cưng Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm