1.

Ngày thứ ba sau khi Thẩm Dịch ch*t. Tôi đã phá tan tành đám tang của anh.

Tôi thề rằng tôi chỉ không thể chịu nổi lũ tiểu nhân nhổ nước bọt lên x/á/c c.h.ế.t của anh.

Nhẹ nhàng nhấn nút trong tay.

Bùm.

Một cảm giác lành lạnh trên mặt.

Trời đổ mưa m.á.u rồi.

Hề hề. Sau khi nhìn thấy những kẻ th/ù đáng gh/ét nhất c.h.ế.t không nhắm mắt, cuối cùng tôi cũng trút hơi thở cuối cùng.

Ch*t một đống người, bao gồm cả tôi.

Tối qua ch/ôn bom, tôi quên mất một vị trí. Thật không may, tôi lại đứng ngay trên quả b.o.m đó.

Ừm, chỉ là t/ai n/ạn thôi.

Vốn định xuống Địa ngục xin lỗi Thẩm Dịch. Hy vọng anh có thể đợi tôi trên đường Hoàng Tuyền, chí ít đừng đi quá nhanh.

Tôi sợ nếu có kiếp sau, tôi sẽ không tìm thấy anh. Không ngờ, khi mở mắt lần nữa, tôi lại quay về thời Trung học.

Tôi tiện tay móc chiếc điện thoại cục gạch trong túi ra.

Nhìn năm tháng. A, không phải tôi đang học lớp 11 sao?

Thật sự là xuyên về đúng thời điểm tốt.

Vào năm này, ba tôi còn chưa phát hiện mẹ tôi ngoại tình, cũng chưa phát hiện tôi không phải con ruột của ông.

Vào năm này, tôi vẫn là một học sinh cấp Ba tự do tự tại không ai quản, và cũng là năm Thẩm Dịch thực sự sa vào bóng tối.

Tôi cụp mắt. Đã nhiều năm trôi qua, tôi vẫn nhớ lần bị kẻ th/ù giăng bẫy, buộc phải chạy trốn đến khu phố cũ của thành phố Thanh Dương,

Anh cười lơ đãng, đẩy cánh cửa gỗ đầy bụi bặm: “Đây là nơi ngày xưa tôi từng sống. Cũng là nơi lần đầu tiên tôi g.i.ế.c người.”

Tôi ngẩng đầu nhìn vào mắt anh. Giống hệt như mỗi đêm tôi gi/ật mình tỉnh giấc, nhìn thấy anh im lặng đứng hút th/uốc trên ban công.

Sự tàn lụi tràn ra từ vẻ xám xịt, như bông hoa tôi từng nuôi dưỡng và gần như c.h.ế.t khô.

Anh nhìn tôi đang ngây người, tưởng tôi sợ hãi, anh tự giễu nhếch khóe môi.

Ngay lúc anh quay lưng đi, tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y anh. Lòng bàn tay áp sát lòng bàn tay, nhiệt độ da thịt từng chút hòa quyện.

Tôi áp trán vào trán anh, đ/au lòng đến muốn ch*t: “Đợi anh đây nghiên c/ứu ra máy du hành thời gian, tôi sẽ giúp anh tống cái lão già c.h.ế.t tiệt đó vào tù!”

Chậc. Thẩm Dịch khẽ cười một tiếng. Bàn tay lớn vuốt ve gáy tôi, cúi đầu đặt xuống một nụ hôn.

Không ngờ hai câu nói lúc đó tôi bịa ra để xua đi sự u ám tạm thời cho anh, bây giờ lại trở thành sự thật.

Tiết này là Thể dục.

Tôi vội vã lẻn vào lớp, khoác ba lô lên.

Một người bạn tốt của tôi ngửa cổ tu nước khoáng từ cái cổ họng sắp bốc hỏa.

“Ê, anh Nghiêu đi lên mạng à?”

Tôi vắt ba lô qua vai, bước nhanh ra ngoài. Lười biếng thốt ra hai chữ: “Cua “gái”.”

“Cô gái” của tôi, tên là Thẩm Dịch.

Rầm rầm rầm.

Cánh cổng sắt cũ kỹ bị đ/ập mạnh, lớp rỉ sét lâu ngày rơi lả tả xuống đất. Gào thét nửa ngày, vẫn không ai mở cửa.

Hàng xóm bên cạnh không chịu nổi sự phiền phức, hé một khe cửa. Vừa đủ để lộ một đôi mắt, bà nói giờ này Thẩm Dịch chắc đang ở khu đường Trà Hoa Viên.

Tôi tuần tra từng con hẻm. Quả nhiên, trong một con hẻm tĩnh lặng ít người qua lại, tôi thấy “chú chó” đang dựa vào tường l.i.ế.m vết thương.

Mái tóc ngắn gọn gàng. Áo phông và quần jeans bạc màu, ngón tay đầy vết thương đang kẹp cồn, mặt không cảm xúc đổ lên vết thương thịt da lở loét.

Tay trái không tiện cử động. Vì thế anh dùng miệng ngậm một đầu băng gạc, để băng bó cánh tay đã được bôi th/uốc mỡ.

Sột soạt.

Là tiếng tôi bước qua đám cỏ dại.

Thẩm Dịch đột ngột ngẩng đầu, cả người bị bóng tối dưới chân tường bao vây. Đôi mắt dài lộ ra vẻ âm trầm, môi mỏng mấp máy, lạnh lùng nhả ra một từ: “Cút.”

Khà.

Tôi nhếch khóe môi, giả vờ ngầu g/ớm.

2.

Tôi liếc nhìn miếng vải băng bó lộn xộn trên cánh tay anh. Lỏng lẻo, có lẽ đi hai bước là rơi.

“Hung dữ thế làm gì, tôi chỉ muốn giúp anh thôi mà!”

Vừa nói, tôi đưa tay định giúp anh băng bó lại. Đầu ngón tay vừa chạm vào băng gạc, đã bị bàn tay còn lại của anh gạt mạnh ra.

Sức lực không hề nhỏ. Mu bàn tay tôi hằn lên một vệt đỏ.

Ch*t ti/ệt.

Thẩm Dịch lạnh lùng nhìn tôi, đôi mắt đầy vẻ cảnh giác: “Không cần. Cút đi, đừng để tao phải nói lần thứ hai!”

Sự lạnh lùng đã khắc sâu vào xươ/ng tủy, toàn thân dựng lên gai nhọn không cho phép bất cứ ai đến gần. Nhưng rõ ràng bản thân anh đã không thể đi nổi nữa. Vẫn còn gắng gượng.

Tôi kiên nhẫn, nhỏ nhẹ giải thích: “Thẩm Dịch, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt cảnh giác đó, tôi chỉ muốn giúp anh.”

Tôi móc từ trong túi ra một chiếc thẻ ngân hàng. Bên trong là toàn bộ số tiền tiết kiệm ít ỏi của tôi: “Tôi đưa tiền cho anh, từ nay về sau, anh chỉ nhận tiền bảo kê của riêng tôi, và chỉ bảo vệ mình tôi thôi.”

Bốn mắt nhìn nhau, tôi tưởng anh có thể nhìn thấy sự chân thành trong mắt tôi.

Không khí im lặng nửa giây, một con chim sẻ bay qua dưới ánh nắng gay gắt.

Giọng nói vừa kh/inh khỉnh vừa bướng bỉnh kia vang vọng trong con hẻm: “Cút.”

Chiếc thẻ ngân hàng bị hất văng không thương tiếc, rơi vào đám cỏ dại um tùm.

Nhìn người trước mặt đã khốn khổ đến mức này, vẫn còn nghênh ngang và bướng bỉnh. Một ngọn lửa tà á/c trỗi dậy trong lòng tôi.

Trước kia, chỉ có anh dỗ dành tôi. Làm gì có chuyện tôi phải luôn hạ giọng dỗ dành anh?

Tôi đã nói đến thế rồi. Mà vẫn không cảm kích sao?

Tôi nghiến răng ken két, đột nhiên nắm cằm anh, tay kia giữ gáy anh, hôn lên một cách t/àn b/ạo.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm