13
Sau tuần, cuối cùng cũng hoàn thành phẩm mà mình hài lòng nhất.
Trong những ép bản thân quên đi những chuyện ren, toàn toàn vào công việc.
Mỗi tối, giường gần kiệt sức, vừa nằm xuống là ngủ ngay, không còn trí để nghĩ đến khác.
Khi xong, thở phào nhưng đột nhiên thấy buồn bã.
Trong vô tình hiện hình của những xưa.
Ngày đó, mỗi phẩm mình ưng Tần Chiến đều đưa đi ăn lẩu.
Anh không thể ăn cay, nhưng không bao gọi lẩu hai ngăn, mỗi lần đều lặng lẽ ngồi ăn cùng tôi.
Ăn đến mặt đỏ bừng, mồ hôi ướt trán.
…
Mỗi nghĩ đến những thấy khó chịu.
May mắn cuộc thi trang sắp diễn ra.
Vào thi, mang bản đi gọi xe, nghe nói giải nhất lần là mười vạn tệ.
Đây là phần cao nhất từ đến nay.
Vì rất người tham gia, ai cũng tự tin, quyết giành giải nhất.
Tôi cũng vậy.
Cho đến khi…
Tôi nhìn thấy Tần Chiến tại đó.
Anh mặc bộ vest, ánh ngọn lửa, ánh nhìn lướt nhưng nặng trĩu.
Giữa đám đông, sờ nhìn anh.
Những xa anh đã hác đi nhiều.
Cũng giống tôi, dưới mí anh quầng đen, người vốn rất chú trọng ngoại hình, quai nón mọc quanh cằm.
Lấy tinh thần, quay đi.
Mà Tần Chiến cũng không đến tìm tôi.
Anh biết, đối sẽ không quay về bên anh.