Không Làm Được Đâu

Chương 14

28/06/2025 17:26

Tôi không nghĩ thông suốt nên đã kéo Phương Khoái ra khỏi danh sách đen. Nhắn tin hỏi hắn trên WeChat: [Phương Chi nói không thích Giang Ly, cậu nghĩ lời đó thật hay giả?]

Phương Khoái: [...............]

[Cậu không nghe bản ghi âm tôi gửi à?]

[Ghi âm gì?]

[Tài khoản phụ gửi, id là Ta là Tần Thuỷ Hoàng.]

Tôi: [..................]

Phương Khoái: [?]

[Tôi tưởng tài khoản đó là l/ừa đ/ảo nên chưa nghe đã chặn rồi.]

Phương Khoái: [Cười. jpg]

Thực ra không nghe ghi âm tôi cũng hiểu đôi chút. Phương Chi đến nhà tôi ở một tháng, trước đây vốn là người kén ăn, vậy mà sau khi đến chẳng chê trách điều gì.

Tôi biết cậu ấy không quen được với môi trường ở đây. Không điều hoà, không phòng tắm tử tế, nhà vệ sinh cũng chỉ là hố xí. Tôi tưởng cậu ấy sẽ sớm chịu không nổi.

Nhưng Phương Chi chịu được, cậu ấy giả vờ thích nghi, không muốn tôi đuổi đi. Ở thành phố, tôi chỉ quan tâm Phương Chi có yêu tôi không. Về quê, tôi chỉ quan tâm đến ba tôi.

Ông không còn sống được bao lâu nữa, tôi không thể làm ông tức gi/ận. Ba tôi lên cơn bệ/nh vào một buổi tối, được đưa đến bệ/nh viện, nằm phòng chăm sóc đặc biệt ba ngày.

Bác sĩ bảo phải chuẩn bị tinh thần. Ông mang đầy bệ/nh cũ, chữa trị tốn rất nhiều tiền. Sau đó ông bảo không chữa nữa. Tôi biết không phải ông không muốn chữa, mà ông sợ tốn kém.

Trong làng nhiều cụ già như thế, chữa đến cuối cùng chỉ là chờ ch*t. Không vì gì khác, chỉ để dành chút gì cho con cái. Nhưng tôi không muốn ba tôi chờ ch*t, nên tôi ra thành phố làm thuê, mong giữ ông thêm vài năm.

Bệ/nh viện huyện năng lực có hạn, Phương Chi gọi hai cuộc điện thoại ngoài hành lang, chuyển ba tôi vào bệ/nh viện thành phố. Thế là món n/ợ tôi thiếu Phương Chi, mãi mãi không trả nổi.

Hôm ba tôi tỉnh lại, tôi không có ở đó, khi xách cơm đến cửa phòng thì nghe tiếng ông: "Chuyện cháu với Đại Xuân, chú nhận ra rồi. Từ hồi nó ở thành phố về đã khang khác, sau khi cháu đến, chú mới hiểu ra. Đại Xuân tuy đần nhưng thật thà. Tiểu Phương, cháu đừng b/ắt n/ạt nó."

"Nếu cháu muốn đến với nó, thì chịu chút thiệt thòi, bao dung cho nó. Còn nếu cháu không coi trọng nó, thì để nó về quê. Chú có để lại đất cho nó, trong làng, có chỗ cho nó ở."

"Chỉ một điều cháu hứa với chú, đừng hành hạ nó. Chú không đành lòng. Ch*t cũng không yên."

Giọng Phương Chi khàn đặc: "Chú yên tâm. Cháu cũng không đành lòng. Sau này nếu cháu hành hạ anh ấy dù chỉ một chút, cháu ch*t không toàn thây."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
7 Thần Dược Chương 15
8 Chúng Ta Chương 18
10 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
11 Gương Độc Chương 21

Mới cập nhật

Xem thêm