Lâm người rất giữ chữ tín. Nói làm. cho xem vừa cho sờ. Dù ứ ừ của tôi.
Tôi vừa giúp vệ sinh nhân thì người bạn cùng phòng đã về.
Lâm đã ngủ say ch*t.
Tôi rón leo giường, nhìn vài lần, x/á/c nhận hắn thực đã ngủ say, rồi mới tâm thoại.
Sau khi anh trai thoại không liền cho nhiều của Phúc Nhưng không tâm trạng Giờ trong chỉ Dạng.
Thế lại bò dậy nhìn hắn thêm vài lần nữa. ở ngay diện giường chỉ cần ngồi dậy nhìn mặt hắn.
Trần Cần động tác ba lần xuống của không nhịn được miệng: "Cậu mà thực lo cho anh Dạng, thì bò qua ngủ sát bên hắn đi."
Tôi đỏ mặt tía tai biện bạch: "Ai ngủ hắn? Tớ không có!"
Trần Cần: "......"
Rồi liền trùm chăn nằm xuống.
Tối qua trằn trọc thức cả đêm, trong liên tục giằng x/é, hay không.
Tôi rồi, nhưng chưa từng thích người đàn mà.
Tôi không cong, nhưng hôn phản ứng mà không chống cự.
Lâm thích khi vậy? Nhưng thích nhau kiểu khởi số không thế này?
Biết chỉ s/ay tỉnh dậy sẽ ngay? Đúng, chắc chắn thế.
Không phải, hắn dựa vào cái gì mà quên? Rõ ràng người chịu thiệt tôi!
Nếu hắn thực thì sao? thuyết thế đúng không nhỉ?
Thế tin theo kịch bản mà diễn tập càng nghĩ càng tức.
Tức ngủ thiếp đi.