10
Tĩnh lặng, bầu khí như cứng lại.
Có ch*t ngờ, mọi chuyện triển hướng ảo m/a canada thế này.
Đại thần và vậy mà là người!?
Những người khác chẳng tốt là bao.
Tôi nghe loáng thoáng chàng đó ch/ửi “Vãi chưởng”.
Chi Sĩ Đa Đa phản ứng, kinh ngạc che miệng:
“Á! Vậy trước Hiểu Dương với Tần chơi game, có phải biết đối phương là sếp rồi không?”
Hiểu Dương tràn đầy tủi thân: mà biết thì dám à? Bình thường sếp bận lắm, ai mà biết ấy chơi game cả ngày thế đâu! Anh ấy…”
Bùi nhìn “Kĩ năng tốt thì luyện đi.”
Hiểu Dương miệng ngay, vội vã gật đầu.
Khoảnh khắc người ngượng ngùng chắn là Tần.
Nhưng có ai để ý.
Bùi giơ trang bị lên: “Bộ nãy có chút vấn đề, thử bộ xem sao.”
Tay tê dại, đưa nhận như ý của chính mình chưa trở về vậy, trong đầu ngừng hồi tưởng những tượng trước.
Tôi làm gì nhỉ?
Ồ, hỏi thăm đại thần về bảo thân phải loại người chỉ coi trọng khuôn mặt, nói với rằng các đàn cực kỳ tốt bụng…
Trời ơi ai đào cái cho xuống với.
Chỉ trong thời ngắn, nghĩ xong 7749 biến mất ngay tại rồi, treo ngược cành cây, trang bị loay hoay lâu vẫn chưa mặc xong.
Lúc bỗng bàn giơ cạnh tôi, điều chỉnh trang bị.
Ngón lành lạnh lướt nhẹ qua tai.
Cộp cộp.
“Xong rồi.” - nói lạnh lùng quen nhẹ nhàng truyền đến.
Tôi bất giác ý được… đó là của Ngôn.
Vành như có lửa đ/ốt, khan tiếng: “Vậy… vậy em lên đây.”
Nói xong vội vã xoay người, ngồi ghế.
……
Sau khi chơi bắt đầu, hối h/ận rồi.
Hiệu của cái cực kỳ thật, có mấy cảm thấy như thân sắp từ trên rơi xuống vậy.
Bên truyền đến tiếng la hình như là của Miên.
Tôi hết kh/ống ch/ế thân được tiếng, khó khăn lắm đợi được đến khi kết thúc, lục phủ ngũ sắp đảo lộn khỏi vị trí luôn rồi.
Tháo trang bị xuống, Tần nhìn tôi, hình như có chút lo lắng: “Vãn Vãn, mặt em hơi trắng, em vẫn ổn chứ?”
Tôi: “... Anh quan bạn gái mình trước đi.”
Cả trình Miên la mắt đỏ nước mắt đầm đìa, lớp trang điểm ở mắt hơi nhòe đi.
Chu Tần quay đầu lại: “Miên Miên, em sao chứ?”
Tôi bước xuống, ai dè chạm đứng vững, cứ thế ngã xuống đất!
Nhưng đương sắp ngã, cánh mạnh mẽ ôm eo tôi, vững vàng giữ tôi.
Nhiệt độ và cơ đặc trưng trên người chàng trai lập tức bao trùm tôi.
Hình như đang cười.
“Đàn em, th/ần ki/nh vận động của em đúng là hơi khiếm khuyết đấy.”
Mặt “bùm” đỏ au.