Thỉnh thoảng ánh mắt gã liếc nhìn tôi, như đang dò xét con mồi đã nằm gọn trong lòng bàn tay, mang theo vẻ quyết thắng.
Lòng bàn tay tôi ướt đẫm mồ hôi lạnh vì căng thẳng.
Tôi bất chợt tăng tốc bước chân về nhà.
So với gã đàn ông trung niên đang bám đuôi phía sau, Thẩm Diên Sơ với cái đầu nát bươm bỗng trở nên đáng yêu lạ thường.
R/un r/ẩy leo lên tầng sáu, tôi lấy chìa khóa ra với đôi tay còn run lẩy bẩy.
Bóng người theo đuôi cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Gã nhanh chân tiến lên, vòng tay ôm lấy eo tôi: "Em gái xinh đẹp, anh đã theo dõi em mấy ngày rồi. Em đúng là gan thật, cả tòa nhà này đã dọn đi hết rồi mà em dám một mình dọn vào đây."
"Ở đây chỉ có hai ta thôi, tối nay anh nhất định sẽ ở lại cùng em."
Tôi nuốt nước bọt, trước sự chênh lệch về sức mạnh, cố ép bản thân bình tĩnh.
Đang tìm cớ để gã tự rút lui.
"Ai bảo tôi sống một mình? Rõ ràng tôi đang ở đây với bạn trai mà."
Gã đàn ông nhờn nhợt cười ha hả: "Chắc em không biết đúng không? Ba tháng trước nơi này xảy ra án mạng, dân cư dọn đi hết rồi."
"Anh theo dõi rất lâu rồi, hiện tại chỉ có mình em ở đây thôi."
"Bạn trai nào nữa, nếu thật có thì gọi nó ra đây, ông cần gặp mặt."
Chìa khóa chưa kịp tra vào ổ.
Cánh cửa phòng 608 từ từ mở ra.
Cót két——
Trong hành lang tối om, tiếng vang từ cánh cửa cũ kỹ vang vọng.
Khuôn mặt dữ tợn của Thẩm Diên Sơ đột ngột hiện ra. M/áu tươi từ trán chảy lõm bõm xuống dưới. Dưới ánh trăng sáng ngoài cửa sổ, hắn nở nụ cười tái nhợt: "Anh tìm tôi?"
"M/a...m/a à!!!"
"C/ứu...c/ứu tôi với, mẹ ơi, mẹ ơi c/ứu con!"
Gã đàn ông nhờn nhợt h/ồn xiêu phách lạc. Gã loạng choạng chạy về phía cầu thang. Chân trượt khỏi bậc thang, tiếng thịt đ/ập xuống đất vang lên đùng đùng.
Tiếng chân chạy loạng choạng vội vã vang lên, nhìn qua cửa sổ tầng sáu, bóng gã nhanh chóng biến mất khỏi tòa nhà.
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Diên Sơ kéo tôi vào phòng, đóng sập cửa lại.
Gương mặt trở nên nghiêm túc: "Tô Hà, một cô gái đ/ộc thân sống ở đây quá nguy hiểm, tốt nhất nên dọn đi sớm. Hôm nay tuy hù được gã ta, nhưng không đảm bảo sẽ có kẻ gan lớn không sợ m/a."
"Ngoài cậu ra, tôi không thể chạm vào ai khác. Nếu cậu gặp nguy hiểm, tôi cũng bó tay."