1.

Tôi có một trai, cuối cùng ấy cũng được giải thoát khỏi thế khiến ấy đ/au buồn rồi.

Tôi còn nhớ sức không tốt, từ cái siêu th/uốc* nhớ hồi còn nhỏ, trong nhà luôn có những làn hương th/uốc bồng bay trong sân, hòa quyện với hương thơm của Hợp Hoan.

(Người hay uống th/uốc)

Anh ấy hơn luôn bận rộn từ còn nên nuôi khôn lớn, ở ấy, ở đó chắc chắn có cái đuôi sau.

Anh thường ngồi dưới gốc cây Hợp Hoan, ngồi trên đùi cùng chơi trò dây.

Anh không bao giờ so sánh với những đứa trẻ khác, thường nói: “Gia đình chúng ta vốn có, sau này sống bình an an, sau đó tìm một yêu được rồi.”

Câu nói này mãi, cho đến phản lại: “Tìm được chịu đựng được nhóc nghịch ngợm này dễ dàng thế sao?”

Anh trợn nhìn kia bất lực, đó Hợp Hoan nở rộ.

Năm đó 15 Trạch tuổi.

Năm đó ấy chuyển đến cạnh nhà chúng ấy luôn khoe với rằng tổ tiên nhà đều quân nhân ấy cũng muốn trở thành một lính vệ quê hương những muốn vệ.

Sự xuất hiện của Trạch như mang lại sức sống cho khoảng sân yên tĩnh này, ấy luôn chọc tức mỗi khi đến mùa hè đều hái dưa mang đi mất, đó quả dưa lớn nhất mà trồng cả được, dùng tất nhiên không bao giờ kịp, ngồi dưới gốc cây Hợp Hoan sát chúng tôi.

Anh nhếch môi, khẽ cười, ánh chiếu vào mặt xuyên kẽ lá, đẹp hơn Hợp Hoan trong sách mấy phần, sau khi tỉnh táo lại, ra không phải duy nhất thẫn này ra rằng sự xuất hiện của Trạch khiến như được tái sinh.

Anh không còn kẻ đờ đẫn chờ nữa mà bắt đầu trở nên vẻ phúc như ánh lên.

Năm đó ca ca bảy Trạch sáu tuổi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm