À, xin lỗi mọi người, tại tôi vừa nãy theo phản xạ đã nhắm tịt mắt lại.

Từ bé đến lớn, tôi đã ngửi vô số mùi hôi thối, nhưng chưa từng có thứ gì kinh khủng như lúc này. Nó như x/á/c ch*t th/ối r/ữa ngâm trong nồi bún ốc chua nồng, trộn thêm múi sầu riêng, rồi ném vào đống nhựa ch/áy khét lẹt. Tất cả hòa quyện vào nhau, xộc thẳng lên mũi, tràn vào khoang miệng, xông lên n/ão, thấm vào từng thớ thịt.

Tôi nheo mắt, nước mắt giàn giụa vì cay xộc. Lý Tầm đã khóc thút thít từ lúc nào. "Lý Gia Gia, mày sợ đến nỗi ị ra quần à? Mày ăn cái quái gì thế hả trời đất ơi?!"

Không chỉ hôi, "bảo bối" của con chồn hôi còn gây ảo giác. Đầu óc tôi đình trệ, phải lắc đầu tỉnh táo, lẩm nhẩm chú tĩnh tâm. Tay tôi lật nhanh, rút từ túi ra tấm Mộc Lôi lệnh.

Loài yêu quái muốn tu luyện thành người là trái với thiên đạo, nên phải trải qua thiên kiếp. Lôi kiếp với chúng nhẹ thì tán hết tu vi, nặng thì h/ồn phi phách tán. Dù đã hóa người, trong trăm năm đầu nếu gặp lôi điện vẫn dễ bị đ/á/nh về nguyên hình.

Ban đầu tôi tưởng con chồn hôi này đã thành yêu, bày trận pháp cẩn thận. May thay hắn chỉ là thân người, không cần thiên kiếp, lôi thường cũng đủ trị.

"Ngũ Lôi Hiệu Lệnh!"

Ánh chớp lóe lên. Con chồn hôi biến sắc, đám giấy nhân vụt bay lên chắn trước mặt. Chúng bốc ch/áy giữa không trung.

Hắn quay người bỏ chạy.

Chị gà mái vừa thoát khỏi đám giấy bịt mũi, há hốc thở lấy hơi. "Ọe... ọe... cái đ*t mẹ...". Chị nôn thốc nôn tháo, mặt tái mét vì hôi. Thấy con chồn chạy, cơn gi/ận bốc lên, chị lao tới đ/è vật hắn xuống đất. "Dám hại bà, mày ch*t với tao!"

Nhân cơ hội, tôi phóng tiếp luồng chớp. Tiếng thét chói tai vang lên. Làn khói vàng từ người hắn thoát ra, xuyên qua cửa biến mất. Thân x/á/c hắn mềm nhũn đổ ập xuống.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sao không trả lời con?

Chương 16
Tôi nhắn tin cho ba nhưng lại lỡ gửi nhầm cho ông sếp lạnh lùng. [Ba ơi, mua cho con mấy cái quần lót đi, cái con đang mặc lỏng quá rồi.] [Nhớ mua size nhỏ nhất cho nam nhé, của hãng CK ấy.] [Cái này rộng quá, hoạt động nhiều dễ bị hớ lắm.] [Ba ơi, sao không nói gì vậy? Con thương ba nhất mò.] [Ba ơi, không phải con cố tình bắt ba mua đâu, chỉ là lương ít quá, không đủ xài, hay là ba chuyển cho con ít tiền nha?] Đối phương: [Chê lương ít đến vậy à?] Tôi: [Ba ơi ba à, ba yêu dấu của con.] Đối phương: [..................] Đối phương: [Chuyển khoản 50.000] Đối phương: [Chụp ảnh gửi đây, xem rộng cỡ nào.] Giây tiếp theo, ông sếp lạnh lùng gõ bàn tôi. “Tống Thừa, vào phòng làm việc của tôi một chuyến.”
118.89 K
3 Lồng Vỡ Chương 26
5 Mất Kiểm Soát Chương 27
11 Va Phát Cong Luôn Chương 20

Mới cập nhật

Xem thêm