Mọi người văn đang bàn tán vị sếp mới.
Chỉ riêng tôi, khi nghe tên vị sếp mới là Thành Tắc, tim đ/ập lo/ạn nhịp.
Trong nhóm chat hồ sơ cá nhân Thành đã được truyền đi khắp nơi.
File PDF vài đám đen dày đặc, ngh/iền n/át vọng mong manh tôi rằng có thể chỉ trùng tên.
Cái tên khuôn mặt đến giờ tôi vẫn không thể quên.
"Du Ivy League, nhà lầu xe hơi, lại còn mặt mũi đẹp trai thế này, không nhiêu cô gái 'ế chỏng chơ' văn phải mê mệt."
Đồng nghiệp nam Tiểu lẩm bẩm nhìn tấm ảnh thẻ.
Đồng nghiệp nữ lời: "Nghe nói vị sếp này kỳ thị đồng đấy!"
Ánh mắt cô ta liếc Tiểu Tào.
Năm ngoái, Tiểu vừa công khai mình yêu chàng trai.
Giờ cậu ta đứng ngồi không yên:
"Không...không phải đâu nhỉ? Bạn trai em không ở ban này, sếp không quản đâu?"
"Ai mà được? nói hồi cấp ba hắn con trai cưỡng hôn, đó ám ảnh tâm lý, suốt những năm trung không dám ngồi bàn ai."
Tiểu thở dài: "Thời buổi này, con trai ra cũng phải tự vệ mình! Lỡ đâu gặp phải kẻ th/ái..."
Đầu tôi tê dại có thể tên đó chính là tôi.
Năm đó gan to trời, khi đứa lớp chuyện tôi yêu sớm bạn nữ.
Tức tôi xông đến đ/á/nh cho nó trận.
Khi lên văn hiệu trưởng, thầy hiệu trưởng "không có lửa làm sao có khói".
Tôi liền túm lấy con trai hiệu trưởng đứng gần đó, mạnh cái.
Dùng hành động nói rõ: Bố mày thích ông.
Người cưỡng năm ấy chính là nhân vật tiếng trường, con trai hiệu trưởng Thành Tắc.