Lý Trạm cả tuần không đến trường.
Em thẳng với tôi: không đi, sẽ không học nữa."
Chưa kịp nghĩ cách quyết thì bố công chúng lại ầm ĩ về chuyện chuyển trường.
Tôi buột miệng: đừng chuyện con công ty kỹ vào."
Ông già tự đáp: "Con biết cái khỉ gì về doanh? Lo thân mình trước đi!"
"Bố ăn đắc tội bao lẽ không rõ? Mấy năm nay bố chỉ hợp đồng, đã bao giờ chưa? Phòng tuyến ngàn dặm sụp đổ tổ kiến, nhỏ không to."
"Bảo bố có khó đâu? Đến lúc bị lừa thì khóc không kịp đấy."
Ông già liếc cười khẩy: "Con xa quá đấy."
Nghe vậy biết đã để thở phào, sợ nhất lời kẻ tiểu nhân mình có trọng lượng.
Sau đó cố ý nhắc thêm lần, già thật. Ai ngờ phát hiện đề.
Tổng giám đốc họ Cảnh lại bận rộn rồi. Mong này khá hơn, đừng tự đẩy mình vào nữa. Còn bảy năm nữa tới dự sản, nếu đến lúc đó vẫn không xong, sẽ đứng quyết.
Bắt không được Lý Trạm ở trường, thuê nhà gần ở.
Bụng vẫn còn tức, nhưng không đối chất. Lý Trạm tính hay ôm khó, miệng còn hơn vỏ trai.
Hồi trước gió đen quét qua em, nguy nan vẫn không hé răng lời với Đến khi tuyên án xong biết bị bắt.
Lý Trạm không tự điều tra. Thuê thám tử tư theo dõi ngày thì phát hiện manh mối.
"Bố nó ăn thua lỗ, nặng lãi ba rồi bỏ trốn. Giờ chắc không ở số đó. đòi n/ợ thỉnh thoảng lại đến, đôi đều thương tích mình. Thằng nhóc này bao giờ để yên, đòi n/ợ đ/á/nh dữ dội. Mấy thế, hai đàm tháng trả tám Nó thuê cũng trang trải."
"Nhưng dạo này bọn đòi n/ợ nó kết thân với bạn chê tám trăm ít ỏi, nó bạn hai vạn một lần."
Hiểu rồi, "bạn chính Bảo sao Lý Trạm gấp gáp xua tôi.
Tôi trả tiền cho thám thuê thêm ngày. lắc từ chối: "Không được. Thằng đó phát hiện rồi, hai phố liền. mà không thì ăn đò/n. Theo nữa mất uy tín nghề đấy."
Không ép đành thôi. Lý Trạm không dính vào chuyện em, cố đẩy khỏi thế giới để tự mình chìm nghỉm.
Mơ đi!
Lý Trạm toàn nghề ki/ếm tiền nhưng rủi ro cao. Em khỏe re, vệ các quán bar. Nghe sang chữ "bảo vệ" chứ thực chất sĩ.
Tôi khoác bộ đồ gợi cảm nhất, áo len mỏng x/ẻ sâu cổ, thẳng vào nơi việc.
Lý Trạm thấy đờ người. Ánh mắt sắc d/ao quét từ tới chân mày ch/ặt quai nhưng cuối cùng nên lời.