Bóng người mẹ tôi biến mất làn mắt.
Chỉ có một bàn tay mát lạnh đi giọt mắt của tôi.
Tôi nhiên ngẩng đầu lên.
Tay trái tân nương cầm khăn đỏ trùm đầu, tay phải mắt cho s/ẹo trên mặt bà ấy cũng biến mất, mắt hạnh má hồng, dung nhan đẹp.
Thư sinh đứng bên cạnh bà ánh mắt dịu dàng, nở nụ cười nhẹ.
Hai bàn tay nhỏ ôm lấy eo Hiểu từ phía ló đầu bảo: "Chị ơi đừng buồn nữa, có chúng em ở bên mà."
Tôi kinh "Mọi người đi đầu sao?"
Thư sinh ta tu luyện hai trăm năm, tự do tự tại pháp lực vì phải đi đầu chứ?"
Tân nương ta vẫn luôn bị nh/ốt khu m/a, muốn ngắm thế giới bên ngoài từ lâu rồi."
Hiểu tiếp lời: "Bên ngoài định có rất nhiều đồ chơi thú vị. Ai dám b/ắt n/ạt em sẽ lấy người đấy ra làm bi."
Một tia nắng ban mai rá/ch màn đêm, đỏ đám mây phía đông.
Trời sáng rồi.
- Hoàn -