14.
Tính tình Thế Xươ/ng dạo này càng ngày càng ẩm cần chuyện gì đó không vừa mắt một chút lại lên cơn ngay.
Hôm nay lúc ăn cơm hỏi Xuyên mọi chuyện thế rồi, Xuyên bảo làm, chưa làm xong.
Thẩm Thế Xươ/ng trực tiếp đôi đũa trong vào người Xuyên, tức gi/ận m/ắng anh ta làm không nhẹn, không giống con trai ông ta chút nào.
Sau khi từ tranh ra, lúc hầm xe, nhìn Nghiên, người đã mất tích một thời gian.
Khương tựa người vào xe thao thời thượng của giữa ngón kẹp một điếu lá, cúi soạn nhắn.
Tôi đi thẳng về nghe tiếng chân, ta ngẩng nhìn ánh mắt bình thản, dập tắt điếu ch/áy dở, cất thoại đi.
“Nghe nói Lâm phải nhập viện, cơ hồi phục thế rồi?”
Tôi nhíu mày, lúc nói chuyện khiến người khác nổi da gà, ta giống như đã dõi cả mọi trong cuộc sống của bạn, khiến bạn cảm bản thân không bí mật cả.
Tôi không muốn hàn huyên tâm sự với thẳng hỏi: đến lúc cần lấy thứ gì đó rồi à?”
Trong bức ảnh một cây bút đã từng nhìn cây bút này trong sách của Thế Xươ/ng.
“Cô cần một cây bút máy làm gì?”
Khương nhè nhẹ đầu: “Đó không phải bút mà một USB.”
“Bức thư đó trong à?”
Khương lấy lại bức ảnh, nói: “Không chỗ nhưng nói cho nó đâu.”
Sau đó ta lại lấy ra từ trong túi một bút y hệt bút máy của Thế Xươ/ng rồi đưa cho tôi: tráo được.”