Đừng Nhặt Lì Xì Đó!

Chương 19

12/08/2025 11:38

Tôi và mẹ hắn ngày càng thân thiết, tôi cầm điện thoại của mình, hướng dẫn bà cách gửi lì xì.

Tôi nói với bà đó là một trò chơi thú vị.

Gửi lì xì xong, hệ thống sẽ trả lại gấp đôi.

Vì vậy, bà đã mắc lừa.

Tôi thực sự rất hả hê, dù là Uông Tuấn Minh xuất hiện đòi tiền, hay mẹ hắn nhảy lầu, tôi đều rất hả hê.

Hắn hại ch*t bố tôi, tôi liền trả th/ù mẹ hắn.

Nhưng điều tôi không ngờ tới là, Chu Á Á ch*t rồi...

Cảnh sát nói cô ấy ch*t vì lên cơn đ/au tim.

Đây có lẽ chỉ là một ngoại lệ.

Thế nhưng chẳng bao lâu sau, một chủ nhà họ Vương bị tr/eo c/ổ trong buồng thang máy!

Tôi biết, nhất định là Uông Tuấn Minh, anh ta đã hoàn toàn đi/ên rồi.

Tôi bắt đầu sợ hãi.

Tôi gh/ét hắn, những người đó quả thật tham lam, nhưng... tội chưa đến mức ch*t.

Tôi do dự rất lâu, quyết định lợi dụng cô bé tên Dư Đình ở tầng năm.

Tôi dán bức tranh đó lên hộp c/ứu hỏa.

Tôi biết Uông Tuấn Minh luôn hoạt động qua đường thải rác, và cũng biết hắn trốn trong bể chứa nước trên sân thượng.

Tôi cố ý dẫn cảnh sát đến nhà hắn, vì nhà hắn đã bị phong tỏa từ lâu, nên hắn sẽ nhân lúc không có người, vào lấy đồ dùng, hoạt động.

Nơi không đề phòng nhất, sơ hở cũng nhiều nhất.

Cảnh sát nhanh chóng phát hiện kênh rác khép hờ, bắt đầu truy bắt hắn.

Khi tôi xông tới, hắn hoảng lo/ạn đ/âm vào tôi.

Hắn với ánh mắt hung dữ nắm lấy tôi.

Tôi hét lên biệt danh đầu tiên của hắn:

"Mạc Lộ, mày có biết không, chính mày đã gi*t bố tao."

Hắn sững sờ, một lúc lâu sau, hắn buông tôi ra.

Hắn hẳn là nhận ra tôi rồi...

Vừa rồi cảnh sát hỏi tôi sắp vào tù rồi, còn muốn làm gì nữa không.

Tôi nói muốn đến m/ộ bố tôi thăm viếng...

Những năm qua, không ngày nào tôi không nghĩ đến bố.

Nếu số phận cho quay lại, tôi nhất định sẽ nắm ch/ặt tay bố, không để bố rời đi vào buổi sáng hôm ấy.

Còn cơ hội nữa không?

HẾT!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm