11
Tôi ngâm tắm nước lấy ngón dùng răng nhẹ nhàng cọ xát.
Cọ xát nghỉ.
Dáng vẻ hứng thú lắm điển hình.
Rõ ràng hẳn cuồ/ng nhiệt đây.
Đương nam sinh nhìn chằm chằm nhận khoé miệng vốn dĩ lên anh đ/è nén xuống.
"Không phải thèm à, sao cắn?"
"Tôi, đây!"
Tôi tiếp tục vàng, nhưng chỉ lát mất tập trung.
Trong chứa suy nghĩ lung tung.
Bỗng rút ngón ra ngoài.
Sau đó lạnh đứng dậy ra khỏi tắm nước lưu loát mặc áo tắm vào.
"Nếu cảm thoải mái thì nhiều quả thực chán."
"Tôi lấy chút đó cậu ăn, ăn cái gì?"
Tôi bối rối.
Cho dù nãy coi óc hỗn lo/ạn thì bây giờ tức gi/ận.
Tôi vàng vươn níu áo tắm anh lại.
"Bùi Dực, anh lầm phải anh."
"Vậy cậu người sao?"
Anh liếc nhìn dò xét, đó chứa đựng chút khi chờ mà được.
"Không, tuyệt đối có."
"Tôi chỉ chỉ là..."
Tôi thôi.
Bởi vì thực giải thế nào.
Dáng vẻ xoắn xuýt nghiệp này khiến sắc chuyển biến hơn chút.
Anh ngồi xổm xuống, tầm vẫn cao hơn tôi.
Nhưng tóm khí hoà hoãn trở lại.
Anh nhìn tôi:
"Chỉ cái gì, ra."
"Chỉ thể thoả thì đều sẽ thoả mãn."
Xem ra hôm nay mà sẽ giải ràng được.
Tôi quyết tâm, ch*t sờn mà ra suy nghĩ ô uế kia mình.
"Bùi Dực, chán, chỉ kh/ống ch/ế được miệng anh."
Nói xong, tắm nước hoàn yên tĩnh.
Chỉ tiếng nước suối nước nóng.
Tôi càng dám thở mạnh, chờ trả lời.
Không xảy anh chắc chắn sẽ từ tôi.
Ngay chuẩn chủ Dực, nam sinh đột cười ra tiếng.
Tôi cẩn mở ra.
Phát biểu cảm trên rất hiểu.
Giống đột được kho báu đó, mà anh kiềm vui sướng tột độ.
"Cắn đi."
"Hả?"
Tôi thể được.
"Anh, anh đồng ý à?"
Anh gật đầu, ánh vừa sâu vừa nặng, mang theo thứ đó khiến nổi.
"Tôi đồng Ninh Hoài."
"Tôi chỉ cậu đều sẽ cậu."
12
Bùi cởi áo tắm ra ngâm người tắm nước ung dung nhìn tôi.
Tôi cảm rất phấn, đồng thời lo lắng.
Trên bừng.
Không nhịp đập nhanh hay nhiệt độ ở suối nước xông lên.
Cắn anh.
Thật ra biệt lắm so với hôn môi.
Hai nam sinh, đều nam, nhìn thế nào kỳ lạ.
Nhưng này cơn thèm lên đến đầu, khiến căn bản nghĩ ràng chuyện khác, chỉ thể chậm rãi tiến tới.
Tiến tới khoảng cách đụng thở anh.
Tôi thăm dò anh cái, sau đó xem phản ứng anh.
Bùi nhướng mày.
"Xong rồi?"
"Vẫn, vẫn chưa..."
Thấy anh biểu chống cự chủ tiến tới nhẹ nhàng gặm anh.
Dễ chịu.
Thoải mái.
Giống con mèo được ăn cỏ mèo cực phẩm.
Bùi uống rư/ợu.
Nhưng khiến chút men say.
Bên tắm nước nhỏ vắng vẻ, nam sinh để mặc động.
Chỉ xuống nhìn ánh thật yết hầu chuyển còn dữ hơn so với tôi.
Sau khi cái miệng dần dần được thoả mãn, càng cảm hoa chóng mặt.
"Bùi Dực..."
"Hửm?"
Giọng anh thật thấp, khàn khàn, tựa kiềm thứ đó.
"Tôi váng đầu."
"Vậy còn không?"
"Không, chịu, chỉ ngâm lâu buồn ngủ."
Nói xong, trượt tắm nước nóng.
Bùi kéo lên, lên trên bể.
"Vậy cậu trở phòng ngủ đi."
Tôi chậm rãi lấy áo tắm mặc vào.
"Anh thì sao?"
Nam sinh ngâm nước nhìn nữa.
"Tôi ngâm nữa."
"Được."
Tôi rằng anh thật tiếp tục ngâm lát nên hỏi nhiều, tự khướt trở phòng.
Không hề chú ý tới gân xanh thầm chịu đựng trên cánh nam sinh.