Duyên nợ kí túc xá

Chương 2

23/01/2025 16:14

Chuyện bắt đầu từ tối hôm qua, tôi nhớ rõ là bản thân đã nằm yên trên giường.

Ai ngờ nửa đêm thức dậy thì tôi lại biến về hình dạng cũ, tạm thời bỏ qua, đã thế còn nằm trên giường của Lâm Dung.

Đúng vậy, tôi chính là một con mèo Ragdoll sống ở thế kỷ 21 nhưng vẫn t/uân thủ nghiêm ngặt ph/áp l uật.

Tôi muốn th/oát khỏi vòng tay cậu ta, không ngờ cậu ta ôm tôi ch/ặt hơn, trong miệng còn lẩm bẩm: "Bảo Bảo."

Bảo Bảo! M ẹ ki/ếp, thời điểm chúng tôi vẫn chưa chia tay, cậu ta vẫn luôn gọi tôi là bảo bảo, thì ra tôi không phải bảo bảo duy nhất của cậu ta sao?

Không phải là người duy nhất thì thôi, dù sao tôi cũng là chàng trai đẹp trai người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, vậy mà phải dùng chung xưng hô với một con mèo.

Không thể chịu đựng được! "Meo meo meo! Meo!" Tôi c/ắn vào mặt cậu ta.

Lâm Dung ch/ết tiệt, dám phi lễ với lão tử, không muốn sống nữa phải không? Meo!

Ai ngờ Lâm Dung lại đ/út ngón tay vào miệng tôi, miệng còn nói, "Ngoan một chút, Bảo Bảo đừng quậy.”

Cái mặt già của tôi đỏ lên, may mà lúc này tôi là một con mèo, nếu không thì thanh danh cả đời của tôi sẽ bị h/ủy h/oại m ất!

Nói về mối ngh/iệt d/uyên của tôi và Lâm Dung phải kể từ thời còn nhỏ, tôi với cậu ta ở cùng một tiểu khu, cùng nhau lớn lên.

Nhưng Lâm Dung là người x/ảo qu/yệt và miệng lưỡi đ/ộc á/c, mặc kệ là trên phương diện nào thì hết lần này đến lần khác tôi đều bị cậu ta l/ấn á t, nên từ nhỏ chúng tôi đã k/ết th ù.

Bước ngoặt xảy ra khi chúng tôi học lớp 12, tối hôm đó tôi uống r/ượu s/ay khướt, sáng hôm sau tỉnh dậy thì thấy Lâm Dung nhìn tôi với ánh mắt đầy o/án tr/ách.

Là một con mèo Ragdoll bốn tốt của thời đại mới, đương nhiên phải đường đường chính chính làm mèo, làm sao tôi có thể làm một con mèo vô trách nhiệm!

Vậy là chúng tôi ở bên nhau.

Nhưng có một ngày, tôi bỗng nhận ra, tôi là một con mèo, còn Lâm Dung lại là một con người thật sự.

Từ nhỏ mẹ tôi đã dặn dò tôi: "Nhiên Nhiên à, đừng để người khác biết con là một con mèo dễ thương, nếu không thì sẽ bị b/ắt đi thí nghiệm, con sẽ không bao giờ gặp lại mẹ nữa, cũng sẽ không được ăn bánh ngọt nữa đâu."

"Meo!" Con nhớ rồi!

Cho nên tôi quyết đoán nói lời chia tay, block và xóa hết mọi thứ.

Thực ra tôi không muốn chia tay với tên nhân loại đ/áng gh/ét Lâm Dung này, dù cậu ta thực sự rất đ áng gh/ét.

Nhưng cậu ta đẹp trai, viết chữ đẹp, đối xử với tôi cũng tạm được, quan trọng nhất là, cậu ta sẽ m/ua cho tôi bánh ngọt dâu tây!

Tôi thích bánh ngọt dâu tây của Lâm Dung.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
5 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm