Bảy Năm Chờ Đợi

Chương 4.2

07/08/2024 11:54

Chẳng nào là xảy ra.

Trong lúc chúng luận về những món quà trong chứa chuông cửa reo lên.

Giọng nhỏ nhẹ dịu dàng vang trên chuông cửa: “Anh mang cho chiếc nướng xong này.”

Vừa nghe đó da gà thi nhau mọc lên.

Ai ngờ được này lại là hai mặt.

Tôi đó vào chứa thầm với “Anh trước trốn lát.”

“Sao từ lúc nào mà thích làm tr/ộm rồi?”

Tôi vội vàng miệng lại: cô ta hay đâu, nhảy xuống Hoàng rửa sạch được.”

“Rửa sạch?”

Thần bằng cặp mắt đen láy, nên trầm đầy từ tính.

Nghe còn mê hơn nam MC chương trình đêm khuya nữa.

Lòng bàn nh.ạy cả.m hơi thở khiến cho nó ẩm ướt ngứa ran.

Đột nhiên đứng thẳng lên, giấu hai lưng rồi khan: “Chính là… mà.”

“Tôi hiểu.” Thần dối chớp phải chọn quà à? Em sợ gì?”

Anh khẽ liếm môi: “Hay suy nghĩ với dạ rồi?”

Tôi nhanh chóng miệng lại lần nữa.

Nếu mà kim còn muốn khâu miệng lại luôn.

Anh trai à, sự nghe tiếng vợ gọi ăn trên lầu à.

Thần buồn cười mở to mắt rồi câu “Đi lên”, đó xoay mở cửa.

Tôi vẫn đứng ch*t trân cũ.

ngốc.

Tôi muốn đó gặp rồi lại quyết đấu thêm trận.

Một trận là tạm đủ hai trận đời ngắn lại khúc mất.

Tôi kế hoạch kỹ lưỡng sẽ hầm đợi cho họ xong.

Nhưng đáng ngốc.

Thần mở cửa đã xông “Anh sao lâu thế mở cửa? Có phải trong khách không?”

Tôi thể nghe tiếng cô ta gõ cửa từng trên lầu.

“Cô gì?” Rõ ràng Thần vui.

Anh là ý thức lãnh thổ rất mạnh, tính cách lập, bình thường đều để ai trừ dì lao công mà thuê dọn dẹp cửa.

Mà bây giờ chạy lòng vòng trong anh, điệu cô ta còn mất nhẫn.

“Em mang cho anh… Ở Thái tiệm mở ngon lắm, đã xếp hàng rất lâu m/ua được nên muốn mang cho ăn thử.”

“Mang rồi về gì mà như m/a q/uỷ vào làng hả?”

Tôi nghe bước chân xuống cầu hoảng hốt trốn khắp nơi.

Nhưng trà lớn hầm cao bốn mét rưỡi.

Đừng trốn mà thậm cần đứng trên cao là thể thứ.

bước xuống cầu thang đã bắt ngay trận: “Diệp Thấm, khốn khiếp, sao cô ta lại đây?”

Thần môi: “Cô gọi cô ấy là gì? gọi lại lần xem?”

lùi về hai bước, sợ dữ gào lên: “Tô sao Diệp Thấm lại đây?”

Thấy hai cãi nhau cầm lấy mấy lọ kem dưỡng với băng đô trắng đen lén lút vòng phía họ: “Hiểu… lầm… ra… thôi.”

ngoài nửa ngoài: “Cô cần ông chủ hả? Còn ca, cô liêm hả, cô nghĩ biết trên cầm gì à?”

Tôi cảm chiếc băng đô này x/ấu lắm, nhưng đạc nhiều lắm, vả lại lúc nãy túi để đựng.

Tôi nhanh chóng giấu nó lưng rồi nghĩ cớ hoàn “Cô đừng là quà bạn trai tặng cho tôi.”

“Vậy mà còn bạn trai à?” Thân gi/ận mức m/ắng câu tiếng anh.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm