Bước Đến Hạnh Phúc

Chương 12: Chương 12

09/04/2025 15:36

Hồi học đại học, học ngoại ngữ rất tệ, tiếng Đức ở mức trung bình, ra trường dùng, việc giao trôi chảy là vượt sức mình.

Thế nhưng, mỗi gặp chuyên ngành, vẫn dịch nổi.

Lúc Hàn sẽ tiếng.

Anh vẫn giữ giọng điệu lãnh đạm, nhưng phát âm chuẩn x/á/c đáng kinh ngạc.

Về nước ngoài gần trực giao với Hàn, bỏ qua Trinh.

Thương vụ diễn ra thuận lợi, đồng trị giá tỷ nhanh chóng được ký kết.

Từ góc độ tôi, nhìn thấy rõ đường nét bên Hàn.

Anh trên lăn, đôi chân nhưng lưng vẫn thẳng, chất lạnh lùng cao quý, dám thường.

Người đàn ông này, thoạt nhìn tưởng rất giản.

Đôi chân t/ật, làm gì, tưởng gần gũi dễ cận.

Nhưng xúc, thấy giản chút nào.

Phó Trinh hiện sự lạnh lùng sắc rõ ràng, sợ hãi, Hàn thì khác. xuất hiện mắt mọi với dáng cần, phóng túng, nhưng tìm hiểu...

Càng thấy làn sương m/ù.

Không nhìn thấu, đoán được.

19

Sau ký xong đồng, Trinh mời dùng nhưng bị chối khéo léo.

Chúng vừa bước ra khỏi phòng họp thì gặp tại cửa.

cầm hộp giữ tinh xảo, tiến tôi.

Tôi đi theo lẽ quan sát cô ấy.

Rõ ràng là món canh tự tay nấu.

Hóa ra, cả vị hôn thê giàu thân rửa tay nấu canh công ty.

Tôi đang nghĩ, thì biết phải cái gì, chân trượt cái—

Người đỡ cô Hàn.

Anh trên lăn, cơ nghiêng mạnh trước, gần sắp ngã khỏi ghế.

Nhưng lúc sắp ngã kịp giữ cô lại.

Ngược Trinh - là vị hôn - lại kỳ để giúp đỡ.

Tôi im quan sát toàn sự việc.

Bàn tay Hàn nắm ch/ặt cổ tay Tố, nhưng lại vội vàng buông ra bị bỏng.

Thực ra, chuyện chẳng liên quan tôi.

Nhưng n.g.ự.c lại chút cảm nặng khó chịu.

Khi tiễn ra thang máy, ông quay sang mỉm cười với nói: “Cô là vị hôn thê tổng giám đốc đúng không? rất giỏi, cảm phiên dịch.”

Tôi người.

Ngay sau nhận ra rằng “tổng giám đốc Phó” ông nhắc là ám Trinh.

Rõ ràng là phương hiểu lầm.

Tôi định giải thích, nhưng Trinh tiếng: “Cảm ơn, thang máy rồi. Chúc vui vẻ.”

Anh hề giải gì.

Hơn nữa, Trinh lại sử dụng tiếng Đức để nói.

Trong quá trình đàm phán, hề dùng tiếng Đức, làm nghĩ rằng biết. ra, đang giả vờ ngốc nghếch.

Tôi bối rối khó chịu hơn.

Nguyên khó chịu là—

Phó Hàn hề tiếng giải thích.

Anh rõ ràng hiểu được tiếng Đức.

Sau tiễn khách xong, đưa hộp giữ cho Trinh, nói bên hầm sâm hầm cả buổi sáng.

“Cảm ơn.”

Phó Trinh nhẹ giọng đáp rồi lập tức đưa hộp canh cho trợ lý đi bên cạnh.

Từ đầu hề mở nắp qua lần.

Sau kết thúc việc làm ăn, Trinh bốn đi ăn trưa.

Không ngoài dự đoán, Hàn đồng ý.

Hai em dường rất nhiều mâu thuẫn, nhưng lại chưa thực sự đoạn với nhau.

Gần công ty nhà cao cấp vừa khai trương, trợ lý Trinh lập tức đặt bàn.

Nhà rất đông khách, cả Trinh đặt được phòng riêng.

Cuối bốn chọn góc khuất nhà hàng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Màu Tranh Phai

Chương 1
Tôi có hai mã thúc (bạn thân từ nhỏ), chẳng ai trong số họ thích tôi. Người họ yêu chính là em gái yếu ớt như liễu rủ của tôi. Còn tôi thì trời sinh sức mạnh vô song, tâm địa độc ác. Khi em gái đến tuổi cập kê, món quà họ nhờ tôi chuyển trao bỗng dính độc khiến em hôn mê bất tỉnh. Tôi trở thành con rắn độc mà cả kinh thành đều tránh xa. Bình Dương Vương Tiêu Cảnh Sách lại sai người đến cầu hôn, cưới tôi về trùng hỉ. Nghe nói Tiêu Cảnh Sách bệnh tật ốm yếu, cưới tôi chỉ vì mệnh cách hung ác của tôi có thể trấn áp hắn. Trước khi xuất giá, tiểu nương dặn đi dặn lại: 'Tuyệt đối không được lộ tính cách thật trước mặt Tiêu Cảnh Sách'. Đêm động phòng, Tiêu Cảnh Sách nằm liệt giường ánh mắt đầy áy náy: 'Nghe nói phu nhân từng thầm mến Vệ tiểu tướng quân, ta đoạn tình này quả thực có lỗi...'. Vệ tiểu tướng quân chính là một trong hai mã thúc của tôi. Nhờ hắn phao tin khắp thành mà danh tiếng tôi mới thối tha đến thế! Tôi nghiến răng ken két, nhớ lời tiểu nương dặn, giả bộ yếu ớt: 'Sao trách được lang quân... Chỉ tại thiếp phân biệt không rõ người với chó...' Tiêu Cảnh Sách khẽ cười: 'Để bù đắp, phu nhân muốn gì ta cũng sẽ đáp ứng.' Tôi lập tức phấn chấn nhưng vẫn giữ phép lịch sự: 'Chàng... thật có thể?' Lang quân yếu ớt tái nhợt ngoảnh mặt ho khan mấy tiếng: 'Xin phu nhân thương xót...'
Cổ trang
Gia Đình
Ngôn Tình
0
Trường Ninh Chương 7
Hạ Tân Lang Chương 9