Một Đêm Say, Yêu Cả Đời

Chương 12

25/06/2025 18:15

Cố Thận đưa tôi về căn hộ sang trọng của anh.

Anh là phó tổng giám đốc tập đoàn Cố thị, ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi.

Vì thế, anh m/ua một căn hộ cao cấp gần công ty, hầu như ở đó suốt, chỉ về nhà chính khi thật sự rảnh rỗi.

Có lẽ vì tôi say, nên đêm nay anh lại đối xử dịu dàng đến kỳ lạ.

Không m/ắng mỏ, không trách cứ.

Anh còn giúp tôi thay đồ, tắm rửa sạch sẽ, rồi ném tôi lên chiếc giường lớn của annh.

Tôi cũng có hơi chống cự một chút.

Nhưng chiếc giường của anh sao mà êm ái đến thế...

Mệt quá rồi, thôi để mai cãi nhau tiếp vậy.

Nửa đêm, hình như tôi vô thức lăn vào một vòng tay ấm áp nào đó.

Chiếc gối ôm này đúng là dễ chịu kinh khủng...

Tôi vốn có thói quen nói mớ khi ngủ.

Không biết lần này tôi đã lỡ lời gì mà khiến thằng khốn Cố Thận đ/á tôi một cú bay thẳng xuống giường.

"Anh không phải Cố Hành!"

Tôi nằm sấp dưới sàn, như con rùa bị lật ngửa.

Đầu óc choáng váng vì men rư/ợu chưa tan.

Thôi kệ…

Ngủ đã rồi tính sau.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mặt trăng rơi vào giữa muôn vì sao

Chương 13
Tôi thích Thẩm Nghiễn Bạch, thích đến mức cứ theo đuôi anh từ lớp học ra sân bóng, từ năm 18 tuổi đến tận lúc tốt nghiệp đại học. Nhưng sau này, anh bắt đầu lảng tránh tôi, một mực muốn cắt đứt liên hệ. Một tấm vé máy bay một chiều đặt trước mặt, để có được nó, mẹ tôi phải bày sạp bán rau cả một năm trời. Tôi muốn chạy theo anh, nhưng tôi không thể ích kỷ như thế. Tôi muốn giữ lấy anh, nhưng tôi càng không thể bỏ mặc mẹ. Hôm ấy, tôi đứng ngoài sân bay cả một buổi chiều, nhìn chiếc máy bay bay lướt qua đầu, để lại một vệt trắng rồi biến mất khỏi bầu trời. Tôi biết, có những kết cục đã định sẵn. Chúng tôi không cùng thế giới, lẽ ra chẳng nên gặp lại. Nhưng đời luôn thích trêu người. 5 năm sau, trong đám cưới của đứa bạn thân, tôi uống hơi quá chén. Mở mắt ra một cái… Thẩm Nghiễn Bạch đang ngủ ngay bên cạnh tôi.
150

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Cuối cùng cũng động lòng

Chương 9
Chàng sinh viên mà tôi bao nuôi dạo này chẳng an phận chút nào. Không những lén lấy túi xách và nước hoa của tôi đi tán gái trong trường, còn ra ngoài bôi nhọ, hạ thấp tôi. Khi tôi phát hiện mình thiếu một lọ nước hoa nữa, hắn tán tỉnh nói: 'Em lỡ làm vỡ rồi, dù sao chị cũng giàu có, đổi cái mới chẳng được sao?' Đổi cái mới? Tôi quyết định nghe theo lời khuyên của hắn. Rời khỏi trường học của hắn, tôi bị người bạn cùng phòng mà hắn vẫn coi thường là 'đồ quê mùa' chặn đường. Chàng trai này trông cứng cáp, cơ bắp màu nâu rất nổi bật, nói chuyện còn mang giọng địa phương. 'Chị ơi, bạn cùng phòng của em có phải đang làm việc cho chị không? Hắn nói chị rất hào phóng! Em... em cũng có thể làm được!' Tôi nhìn hắn với ánh mắt đùa cợt: 'Công việc của tôi toàn là việc nặng nhọc đấy.' Hắn đỏ mặt vội vàng, nắm lấy tay tôi đặt lên cơ bắp cánh tay của hắn. 'Chị ơi, em rất khỏe! Việc bẩn hay mệt đều làm được hết!' Tôi nhìn chằm chằm hắn vài giây, rồi ngẩng cao cằm lên. 'Lên xe đi.'
Hiện đại
Nữ Cường
Sảng Văn
0
Sách Yên Tĩnh Chương 10
Truy Lâu Nhân Chương 37
Chi An Chương 12